10. Tạ Đồng Đồng chạy tới lều của phái nữ, max volume điện thoại, phát một đoạn gầm rú không hề nhỏ. Xác thực là tiếng hổ gầm...
Tức thì mọi người vùng dậy, hoảng hốt chạy thẳng ra ngoài. Huhu... tuy rằng giấc ngủ quan trọng, nhưng mạng sống còn muốn quan trọng hơn..
1 phút....
Chung quanh còn mờ tối, rất yên bình...
Đương nhiên ai cũng nhận ra mình bị lừa...
Tạ Đồng Đồng nhìn xu hướng muốn đánh người của lớp, vội xua tay:
“Tới tận đây rồi còn không ngắm mặt trời mọc, thật không có phẩm vị.”
Tạ Đồng Đồng thành công dẹp loạn quần chúng. Mọi người lục tục đi vệ sinh cá nhân. Nửa tiếng sau bắt đầu quá trình đi tìm mặt trời.
Từ chỗ bọn họ có thể dễ dàng lên tới đỉnh núi, trời vừa sáng, 26 người ngồi ngay ngắn. Tầng mây phía Đông nhuộm màu cam đào, khung cảnh bừng sáng. Mặt trời ló ra dần dần, ửng đỏ như trứng đào.
“Tôi muốn cắn một miếng. Đói quá!”
“Chỉ e cách vài nghìn năm ánh sáng cậu đã tan thành tro bụi rồi!”
Không biết ai nói, mọi người nghe xong đều cười ha hả.
“Tôi muốn nghỉ hè 6 thángggggggg!!!!!!!!!!”
Ai đó lớn tiếng hét trước. Bạch Lục Sênh lấy làm hứng thú, cũng gào to:
“Không thi cũng đỗooooooooooo!!!!!!!!”
Dần dần hình thành một làn sóng, mọi người ai cũng hét to nguyện ước của mình:
“Connan mau kết thúccccccccc!!!!!”
Một nam sinh khác phấn khởi:
“Trường học biến điiiiiiiii!!!!!!”
Lão sư của bọn họ nghe được câu này, cũng vui cùng học sinh:
“Em nào vừa nói về làm kiểm điểm mười nghìn chữ!"
Cả lớp lại được một trận cười thỏa thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trac-phu-nhan-mau-ve-nha/138343/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.