1. Trác Vấn Phong nghỉ hè rảnh rỗi, đi biển cùng lớp về cũng không có ý định đi đâu, liền tới nông trại của cô ruột. Gió chiều man mát. Trác Vấn Phong nhàn hạ tưới cây. Nghỉ hè không gặp Tiểu Sênh, rất nhàm chán...
Bạch Lục Sênh theo dì tới nông trại, bảo cô tới nhà chính lấy chìa khóa nhà nhỏ. Bạch Lục Sênh nhìn thanh niên đang tưới cây đứng kia. Huh? Không phải Trác Vấn Phong sao?
“Trác Vấn Phong?”
Cô gọi. Trác Vấn Phong quay ra, nhìn thấy người kia, đột ngột gió xuân ùa vào lòng, không ngờ lại gặp được cô.
“Không ngờ lại gặp cậu, tới đây xám hối tội lỗi sao?”
Ngữ điệu cô trêu chọc, Trác Vấn Phong chỉ cười không đáp. Bạch Lục Sênh thấy lạ lạ. Ngày thường tên này nghe thế nhất định sẽ ném cho cô một câu chặn họng. Lẽ nào đổi tính rồi?
“Sao cậu cứ cười mãi thế?”
“Không có gì, vui!”
Nói rồi đưa tay véo má cô:
“Tới lấy chìa khóa sao? Đi, sau tôi đưa cậu về.”
Bạn Trác hiển nhiên rất cao hứng. Nghe Bạch Lục Sênh nói nhà số 8 khu C, một chốc đã tìm được chìa khóa.
2. Nông trại rất rộng, đan xen hoa và rau. Hai bên đường cây to rợp bóng, có cảm giác thôn dã trong lành.
“Tôi còn tưởng cậu xuất ngoại rồi?”
Trác Vấn Phong còn nhớ Bạch Lục Sênh nói bố mẹ cô đi Thụy Điển, còn chắc chắn cô sẽ được bám đuôi.
“Bố tôi nói muốn tận hưởng thế giới hai người, đá tôi ở nhà.”
Bạn học Tiểu Sênh bi phẫn nói. Cô đi thăm thú không được sao, bố mẹ có thể coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trac-phu-nhan-mau-ve-nha/138344/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.