Lâm Phỉ nhìn về phía Triệu Quan Tây, vốn dĩ nghĩ rằng hắn có thể nói ra cái gì xúc động hay không.
Nhưng Triệu Quan Tây chỉ là hơi hơi cúi đầu, bộ dáng có chút áy náy.
“Cháu xin lỗi, là do cháu quá xúc động…”
“Việc này không thể trách cháu.” Vu Thư cắt băng gạc, tiếp tục nói: “Thật ra chú đã muốn làm điều đó từ lâu, cảm ơn cháu.”
“Chú không cần…”
Vu Thư ngắt lời hắn: “Chú nói thật, chú rất biết ơn cháu cũng rất thích cháu nhưng chú không đồng ý cho cháu và Chiếu Nguyệt quen nhau.”
“Chuyện xưa của chú thì cháu cũng biết rồi. Chú biết cháu muốn nói gì, cháu thích Chiếu Nguyệt nên sẽ có thể khống chế bản năng, cả đời yêu nó. Gã năm đó cũng nói với chú như vậy, chú tin. Nhưng kết quả thì sao, cháu thấy rồi đó.”
“Làm cha mẹ luôn hy vọng con của mình có con đường tốt nhất. Chú sợ nhất là Chiếu Nguyệt sẽ đi theo con đường cũ của chú.”
Triệu Quan Tây nói không nên lời, trong lòng có một cảm giác nặng nề đè lên.
Ở ví dụ thực tế trước mặt, tất cả những lời hứa dường như rất dễ tan vỡ.
Vu Thư lại nhìn về phía Vu Chiếu Nguyệt, nắm tay cậu: “Ba không phải là một người ba tốt, làm con phải chịu nhiều gánh nặng như vậy.”
Vu Chiếu Nguyệt lắc đầu, hốc mắt có chút phiếm hồng.
Lâm Phỉ muốn nói gì đó lại bị Bùi Cảnh Hành kéo lại.
Hắn theo bản năng dừng lại, lựa chọn tin tưởng phán đoán của Bùi Cảnh Hành.
Không khí bên kia trầm mặc kỳ lạ, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-xanh-phan-hoa-thanh-alpha/978327/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.