“Người ta mới gần 20 tuổi, thậm chí còn chưa tốt nghiệp cơ mà. Em cũng chưa nói đến chuyện tương lai đâu đấy nhé, lỡ đâu sau này em lại gặp được đối tượng trẻ tuổi xuất sắc hơn anh thì sao? Đến lúc đó ai mà thèm chơi đồ cổ nữa chứ?”
Kì thực Kiều Hiểu Tinh trước nay chưa từng hi vọng xa vời. Cô vẫn luôn tự nhận thức được khoảng cách giữa hai người quá lớn.
“Em nói cái gì?” Ngôn Tử Kỳ ngước mắt lên nhìn cô.
“Chẳng lẽ anh không phải trâu già gặm cỏ non?”
“…”
“Em mới sắp 20 thôi, còn anh 30 tuổi rồi đó nha. Đại thúc đại thúc đại thúc.”
Trong lúc Kiều Hiểu Tinh vẫn còn đang hào hứng bô bô cái miệng nhỏ, Ngôn Tử Kỳ không biết lấy từ đâu ra một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh đeo lên ngón áp út của cô.
“Cái gì đây?”
“Thích không?” Ngôn Tử Kỳ hôn lên mu bàn tay cô. “Chờ khi nào chúng ta kết hôn, anh sẽ mua cho em một cái to hơn.”
Nếu là người phụ nữ bình thường, giây phút này hẳn sẽ bật khóc vì hạnh phúc. Nhưng Kiều Hiểu Tinh lại không phải một người phụ nữ bình thường. Cô ngắm nghía chiếc nhẫn có viên kim cương hình trứng bồ câu hồi lâu, chán chê mới thốt lên: “Kim cương đúng không anh? Nặng bao nhiêu thế?”
“20 carat.”
Kiều Hiểu Tinh mở to hai mắt, chưa kịp nói đã bị Ngôn Tử Kỳ cướp lời: “Anh đặt làm lần đi công tác đấy.”
“Bao nhiêu tiền vậy?”
Ngôn Tử Kỳ cười có chút hãnh diện. “Em đoán xem.”
“Hàng đặt làm riêng, làm sao mà em đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428300/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.