Tô Minh Viễn ngủ say cả một đêm, sáng hôm sau anh ta chui ra khỏi lều của mình, phát hiện cửa lều Ngôn Tử Kỳ không đóng, bên trong không có người, cảm giác bất an dâng lên mãnh liệt. Anh ta biết rõ việc bản thân suy nghĩ đen tối như vậy là rất sai trái, nhưng trong suốt chuyến đi, số lần Ngôn Tử Kỳ và Kiều Hiểu Tinh trùng hợp biến mất quá nhiều, hết lần này đến lần khác khiến anh ta không thể không hoài nghi.
Tô Minh Viễn đi về phía lều của Kiều Hiểu Tinh, vừa đi vừa thầm cầu nguyện sự thực không phải như anh ta nghĩ.
Dù lều của cô ở ngay bên cạnh nhưng mỗi bước chân lại đều nặng như chì…
Kiều Hiểu Tinh lúc này cũng vừa mới mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cô vươn tay dụi mắt, giọng mang theo âm điệu nũng nịu lúc mới thức giấc: “Eo mỏi quá.”
Ngay sau đó cô liền nhận ra mình đang nằm trong lồng ngực của một người đàn ông.
Điều quan trọng nhất chính là giọng nói lo lắng của Chu Hành vọng vào từ phía bên ngoài. “A Viễn, cậu bình tĩnh lại đi. A Kỳ làm sao lại ở trong lều của Kiều Hiểu Tinh được?”
Anh ta vừa dứt lời thì im bặt, bởi vì khoá kéo ngoài cửa lều đã bị Tô Minh Viễn nóng nảy phá hỏng. Kiều Hiểu Tinh thảng thốt ngước đầu, cả người căng lên như dây đàn, luống cuống nói với người đàn ông bên cạnh. “Đừng để anh ta vào đây.”
Sắc mặt Ngôn Tử Kỳ trái lại rất bình thản, anh cầm tay cô áp lên má mình. “Tinh Tinh đừng sợ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nu-quay-dau-hanh-trinh-tu-va-cua-tong-giam-doc/428299/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.