*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Tầm Xuyên bưng hai tô cháo hải sản vừa được hâm nóng ra. Hạ Lâm Chu ngồi xếp bằng trên sàn nhà, ghé lên cái bàn nhỏ húp cháo, thuận miệng nói, “Anh bình thường ăn nhiều thế này sao không mập vậy?”
Văn Tầm Xuyên ngồi đối diện vừa ăn cháo vừa xem gì đó trên ipad, tai trái còn gắn một cái earphone, “Phần cậu ăn thật ra là mua cho chó.”
Hạ Lâm Chu khựng cái muỗng lại, quay đầu nhìn Xuân Mai đang ngồi chồm hổm bên cạnh rỏ nước dãi thèm thuồng, không chút lưu tình húp rột một muỗng cháo ngay trước mặt nó.
Văn Tầm Xuyên nhịn không được phải thay Xuân Mai mắng một câu, “Đồ đê tiện.”
Hạ Lâm Chu vui vẻ cười ha ha, lấy bát cơm của Xuân Mai vừa đổ nửa tô cháo cho nó vừa hỏi, “Buổi tối tôi ngủ ở đâu?”
“Sô pha.”
Hạ Lâm Chu nhìn sô pha ái ngại, “Hơi nhỏ á…”
Văn Tầm Xuyên gục gặc đầu, “Ờm, vậy ra khỏi tiểu khu, băng qua đường có cái công viên (*) chia giao thông thành hai luồng, đi vào đó 20m có sân nhảy lộ thiên.”
(*) Chỗ này không biết tả sao mà bạn nào ỏ HCM chắc biết, nó giống mấy công viên cây xanh trong thành phố như Hoàng Văn Thụ hay Gia Định ý.
Hạ Lâm Chu chả hiểu đầu cua tai nheo gì, ngẩn ngơ “A?” một cái.
Văn Tầm Xuyên lúc này mới chịu rời mắt khỏi ipad nhìn hắn, “Không phải cậu ngại sô pha nhỏ sao? Sân nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/158066/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.