Hạ Lâm Chu bước vào nhà, nhìn thấy tình hình bên trong, đơ người vào giây rồi nghẹn ra một câu chửi,”Bà mẹ…”
Văn Tầm Xuyên bước tới cửa sổ định mở ra cho thông thoáng, thì thấy dưới sàn gần cửa vung vãi đầy bụi than xám và mảnh thuỷ tinh, cái gạt tàn thuốc để trên bàn bị con chó kéo xuống bể nát hết cả.
Gã thở dài, xoay người tiến tới gần Hạ Lâm Chu.
Hạ Lâm Chu thấy gã mặt mày sa sầm bước lại gần, tự động thối lui hai bước, “Này anh lại lên cơn gì đó hả?”
Văn Tầm Xuyên không thèm để ý đến hắn, gã ngồi xổm ôm con Collie nãy giờ vẫn tò mò xoắn xuýt bên chân Hạ Lâm Chu.
Hạ Lâm Chu xấu hổ cười hai tiếng, “Lầm trước lại không thấy nhà có chó, vừa mới nuôi à?”
Văn Tầm Xuyên kiểm tra chân cẳng mình mẩy Xuân Mai kỹ lưỡng, xác định nó không bị thương do mảnh thủy tinh gì mới thoáng yên lòng.
Thấy Văn Tầm Xuyên phớt lờ, Hạ Lâm Chu duỗi tay sờ đầu Xuân Mai, tìm chuyện để nói, “Không ngờ anh cũng rất có tình cảm đó nha. “
Văn Tầm Xuyên ngẩng đầu nhìn Hạ Lâm Chu, đột nhiên hỏi, “Thế nếu là cậu cậu sẽ làm thịt nó à?”
“…”
Văn Tầm Xuyên đứng lên, mệt mỏi nhìn toàn cảnh bãi lộn xộn, tính cả Hạ Lâm Chu. Gã không hy vọng gì lắm đại thiếu gia Hạ Lâm Chu sẽ phụ giúp được gì, mà gã cũng đã quá mệt để thu dọn, đành móc điện thoại gọi giúp việc theo giờ.
Buổi tối không dễ tìm giúp việc, gọi mãi mới có một người nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/158065/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.