Văn Tầm Xuyên vươn tay tắt đồng hồ báo thức, ngồi dậy khỏi giường, còn ngái ngủ ngáp dài một cái, lê dép lẹp xẹp vào phòng tắm.
Gã đánh răng rửa mặt xong xuôi từ phòng tắm ra, mắt vô tình liếc đến cửa sổ, thấy có người nằm đó bỗng ngẩn ra. Một hồi lâu sau gã mới nhớ cái tên nằm đó chính là “bảo mẫu cho chó” hôm qua gã mới vừa thuê được.
Gã ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, 7 giờ 20. Còn 40 phút nữa là đến giờ dẫn chó đi dạo rồi, nhưng một người một chó nằm chen chúc trên cái giường gấp này vẫn chưa có dấu hiệu gì là sắp sửa tỉnh lại.
Gã đi lại, giơ tay nhẹ gõ gõ đầu Xuân Mai một chút, con Collie ngẩng đầu híp mắt liếc gã một cái rồi lại nhắm mắt vùi đầu vào cổ Hạ Lâm Chu ngủ tiếp. Hắn cũng cọ cọ lên đầu chó, chẳng muốn tỉnh.
Văn Tầm Xuyên lại giơ tay gõ gõ đầu Hạ Lâm Chu, “Này! Tỉnh!”
Hạ Lâm Chu gạt tay gã, miệng lẩm bẩm, “Ngoan, đừng phá.”
“Hạ Lâm Chu!” Văn Tầm Xuyên nhẫn nại kêu lần thứ hai, Hạ Lâm Chu vẫn không nhúc nhích, còn Xuân Mai trong lồng ngực hắn thì giơ chân bịt tai lại như ngại gã ồn ào.
Văn Tầm Xuyên cũng chẳng thèm đôi co với hai tên người chó lì lợm này nữa, gã xoay người thay quần áo đi làm, nghĩ xem lát nữa ra ngoài thì xốc chăn lên luôn hay dội vào mặt hai tên này một chậu nước lạnh.
Lúc gã thay trang phục chỉnh tề từ phòng ngủ ra, định dùng bạo lực đánh thức Hạ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no/158067/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.