Bây giờ đã là giữa thu, thời tiết mát mẽ, Kiêu Quốc cũng vậy, lá chuyển vàng rõ rệt và đang rơi khắp nơi tạo một khung cảnh tuyệt đẹp, vô cùng thơ mộng.
Một tuần nữa vỏn vẹn trôi qua kể từ cái ngày mà Minh Châu bị ám sát, mọi việc cứ êm đềm trôi như chẳng có gì xảy ra cả. Minh Châu đang ngồi chán nản ở chiếc xích đu trong Lục Long cung, đầu tựa về phía sau thẩn thờ suy nghĩ gì đó. Nàng trong cung đã bày rất quá nhiều trò chơi rồi, chơi mãi cũng chán.
Làm gì mà thẩn thờ như vậy". Giọng nói bên chiếc xích đu vang lên.
Minh Châu trong lúc không để ý mà bị cho giọng nói làm cho giật bắn mình suýt ngã khỏi xích đu, nàng ôm tim khó chịu nhìn sang người tàng hình bên cạnh vẫn cười tươi roi rói
"Cậu có phải ma hay không, sao lại ẩn ẩn hiện hiện như vậy? Làm tôi giật mình đấy ".
"Tôi là Thần, có khác ma là bao nhiêu đâu".
"Thật quái lạ, có những ngày cậu bám tôi một tấc không rời, còn có những ngày biến đâu biệt tăm rồi lại xuất hiện".
"Những ngày vừa qua yên bình như vậy tôi xuất hiện rất dư thừa a, tính tôi ham chơi như vậy cậu còn không biết sao. Với lại chẳng phải cậu bảo tôi đi điều tra Quách Phi sao"
Nhắc đến Quách Tử Nghi, Minh Châu mới chợt nhớ mình quên mất chuyện đang muốn vạch mặt nàng ta. Minh Châu hớn hở hỏi Cupid không ngừng
"Sao rồi, có phát hiện gì không, có phải đã tìm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3431958/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.