Kiêu Vương ôm Mỹ Nhân trở về giường ngủ lớn nhưng cũng không thể rời khỏi miệng nhỏ của nàng. Mỗi lưỡi quấn quýt, dày vò đến sưng tấy cánh môi nhỏ của Minh Châu. Cuồng nhiệt như có ngọn lửa bao quanh cháy bừng bừng, hơi thở gấp ám muội bao trùm căn phòng tối chỉ có ánh nến nhỏ bên bàn.
Nửa trên của nàng trần trụi không mảnh vải,v* lớn dán chặt vào ngực Kiêu Vương đến biến dạng sang hai bên khó thở đến mức nào khi cả ngực và miệng đều bị chặn lại.
“Ưm ưm”.
Minh Châu giãy dụa cố thoát khỏi, lập tức gây sự chú ý cho Kiêu Vương bỏ môi nàng ra, sợi chỉ bạc cũng theo đó xuất hiện. Trán tựa trán đối phương thở hổn hển, lấy hơi một lúc lâu mới nói :
“Chàng đừng như cầm thú như vậy có được không, như vậy sẽ ép ta tắt thở mất”.
“Tiểu Yêu Tinh, nàng cũng rất cuồng nhiệt a”.
“Đáng ghét, không để ý Binh Thần chàng nữa”. Minh Châu vẫn bị Kiêu Vương bế chặt như vậy, nhưng nhất quyết giận dỗi đánh vào ngực chàng quay sang chỗ khác.
“Vậy chỉ cần ta để ý là đủ”.
“Á”
Minh Châu bị thẩy xuống giường lớn bất ngờ hét chói tai, chưa kịp định hình đã bị một thân thể to lớn đè lên bao phủ cả thân người nhỏ bé. Kiêu Vương không nói gì cả, chỉ bắt đầu đại sự với nàng. Bàn tay to lớn thô ráp lại ma mãnh xoa nắn b** v* nhấp nhô, đung đưa qua lại trông cực kì thích mắt.
Miệng ngậm lấy nh*h** mυ"ŧ lấy nó, lưỡi mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3431959/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.