"Sao các cậu biết là Công Nam có tình với mình, lúc đó chúng mình còn đang chiến tranh lạnh mà, chưa tìm được đáp án nữa là.", gương mặt Trần Tuyết Nhi đang ửng đỏ nói thêm câu này thì lại càng đỏ hơn, tình xuân dào dạt đến mức làm cho ba người còn lại phải đón tết sớm hơn mọi năm.
Tay buông cọ trang điểm ra, Hồ Anh Thư vỗ vai cô lắc đầu lại còn trắc lưỡi tỏ vẻ ta đây: "Chờ đến lúc cậu nhìn thấy thì chắc người ta đã rước cậu về nhà rồi."
Lê Cẩm Tiên nghe xong câu này cũng ra vẻ uyên bác: "Bọn mình có học thức uyên thâm, với vốn kinh nghiệm gia sư tình yêu hai tháng. Nên khẳng định mắt nhìn không bao giờ sai và việc phát hiện vấn đề cũng sẽ rất sớm. Người ta gọi là giác quan thứ sáu của con gái đó. Cậu không hiểu đâu, cậu bị khiếm khuyết nặng nề về phương diện này mà, não cũng bị lượt cho đơn giản hoá hết rồi.", lắc đầu nhìn Trần Tuyết Nhi như bác sĩ vừa bước ra từ phòng phẫu thuật mà nói với người nhà rằng 'chúng tôi đã cố gắng hết sức'.
Cao Thanh Nhi lên tiếng cắt ngang cuộc đối thoại vô ích này: "Thôi bỏ vấn đề đó ra sau đi, mình vào chủ đề chính trước. Tại sao cậu lại biến mất, rồi khi Công Nam đưa cậu về thì cậu lại xơ xác như vậy?"
Sau câu hỏi này, không gian lại trở nên tĩnh lặng.
Trần Tuyết Nhi tỏ vẻ thần bí, liếc tới nhìn lui như đang có chuyện bí mật sợ người khác phát hiện. Tay kéo ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767286/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.