Hiểu Ngư khó hiểu vì sao con mèo lại chạy đi, chợt nghe tiếng bước chân giẫm trên nền tuyết từ xa thì mới rõ. Quế Quân sớm muộn gì cũng sẽ tóm Tiểu Bông đi tắm.
_Đừng chơi nữa! Vào nhà, sắp đến giờ cơm rồi.
Quế Quân vừa cất lời đã thấy Hiểu Ngư bước nhanh theo Tiểu Bông qua hồ nước.
Tình huống gì lúc này đây?
Quế Quân không nghĩ nhiều liền nhanh chân bước theo.
Hiểu Ngư càng lúc sải bước càng nhanh về hướng hồ nước. Tiểu Bông bên này lại bắt đầu nghịch cá dưới hồ. Trước mùa đông, nó đã thành công hóa kiếp cho mấy con cá trong hồ. Số cá bị tróc vảy, tưa vây vì bị chân mèo quơ trúng. Dự kiến tình huống này vẫn còn mặc dù pate của Tiểu Bông không ngày nào thiếu.
Một bàn tay trắng nõn với mấy đầu ngón tay ửng đỏ đưa xuống nhanh chóng tóm lưng con mèo hư xách lên.
Quế Quân còn chưa qua đến hồ nước đã thấy phía bên kia Hiểu Ngư xách mèo hí hửng chạy lại chỗ anh.
_Được rồi vào nhà thôi!
Cô đi trước, Quế Quân đi sau kèm theo đó là tiếng méo méo khó chịu từ Tiểu Bông vang lên.
Dường như mấy hôm nay ngày nào cảnh tượng này cũng diễn ra. Quản gia cùng bác thợ vườn đang sắp lại mấy chậu quất trông thấy cũng phì cười, ước gì lão phu nhân cũng trông thấy.
_Ưm...chú đừng. Ngày mai còn phải dậy sớm.
Hiểu Ngư chuẩn bị đi ngủ nhưng Quế Quân lại không muốn. Anh còn chưa buồn ngủ, bây giờ vẫn còn sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-tu/3737119/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.