CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
- .-..- -- -. --...- -.-...... -..... -.--. -..-.-.-.-- ---.-. -...--..-.........-.-.- -.-. --- --
Phó Nhược Ngôn khi ấy không biết đó chính là sự ghen tị xuất phát từ lòng chiếm hữu. Nói chung là hắn khó chịu.
Về sau, hắn không chịu đựng nổi nữa, đành gọi điện thoại cho Lận Thành Duật. Đây cũng là lần đầu tiên Phó Nhược Ngôn chủ động gọi y.
Hắn không vòng vo, cuộc hội thoại rất đơn giản.
"Mọi chuyện đều đã được xử lý ổn thỏa." Phó Nhược Ngôn nói: "Nhưng Khương Tiêu không biết gì hết. Cậu... đừng nói thêm với em ấy."
Lận Thành Duật yên lặng một lát rồi hỏi: "Anh có thể bảo đảm từ nay về sau sẽ không còn chuyện tương tự xảy ra nữa không?"
Phó Nhược Ngôn: "Tôi không bảo đảm với cậu, tôi bảo đảm với Khương Tiêu."
Hắn đợi trong phút chốc, bên kia đáp lời: "Được."
Cuộc trò chuyện của hai người cứ vậy kết thúc, giọng điệu đôi bên cũng không hề khách sáo với nhau.
Gọi xong cuộc điện thoại này, Phó Nhược Ngôn thoáng thấy thư giãn.
Khương Tiêu không bị làm sao, em ấy sẽ không biết đâu.
Lận Thành Duật cúp máy. Y tựa người bên cửa sổ, ánh nhìn hướng xuống ngắm cây hoa nhài mình vừa trồng trong vườn hôm nay.
Y không ở tại nhà cổ nhà họ Lận. Thay vào đó, dạo này y ở tại khu biệt thự mình đã trang hoàng, cũng chính là căn nhà năm xưa của y và Khương Tiêu.
Biệt thự đã hoàn thiện một thời gian, chỉ là trước đây chưa dọn vào ở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091465/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.