Triệu Lan Chi không tin nổi vào lỗ tai mình: “Cái… Em điên rồi!”
Đường Kiều cười cười: “Thật mà. Em đã cân nhắc rất lâu rồi.”
Y nhìn anh như thể đang nhìn một thằng ngu: “Wah, anh không ngờ… em lại là bi* đấy.”
*bi (bisexual): Song tính luyến, yêu cả nam lẫn nữ.
Không để anh giải thích, y lại tiếp tục lẩm bẩm: “Kể cả thế thì cũng nên thích kiểu trẻ trung xinh đẹp mới phải chứ. Đào Phi à… Cô ấy trẻ lại mười tuổi thì cũng là mỹ nhân đấy, nhưng… Chậc, thôi, em thích là được rồi.”
Anh dở khóc dở cười: “Em với cô ấy không phải là tình yêu kiểu ấy, mà em cũng không thích phụ nữ. Nhưng nếu bắt buộc phải kết hôn, thì cô ấy là lựa chọn tốt nhất cho em.”
“Em muốn lừa người ta kết hôn với em à?” Y trợn trắng mắt.
“…Em không làm được chuyện ấy. Hơn nữa, em cũng biết là cổ không có dự định cưới ai.”
“Thế sao còn muốn cưới cô ấy làm gì?”
Anh im lặng một lúc, rồi nói: “Người em coi trọng không phải là cô ấy, mà là Thẩm Duy Thần.”
Y cúi đầu suy nghĩ một chút rồi ngẩng phắt lên nhìn anh, cực kỳ kinh hãi: “Thật hả?”
“Ừ.”
“Em có cái suy nghĩ này từ bao giờ?”
“Chắc là từ khi thằng bé liều mình cứu em đi.” Anh bất đắc dĩ cười.
Y cười khổ: “Em… đúng là đã cho nó một món hời lớn rồi.”
Nhìn Thẩm Duy Thần đang bị một đám thanh niên vây quanh, không hiểu sao anh lại thấy hơi uể oải: “Này, cho em mượn đùi chút đi.”
“Hở?”
Anh gối lên đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chi-tu/1605283/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.