TRẪM ĐƯỢC ẢNH VỆ HẦU HẠ
Mộ An xé toạc y phục của Ảnh Nhất.
Nhưng khi cơ thể quấn đầy băng vải, phảng phất mùi thảo dược đắng ngắt hiện ra trước mắt hắn, cơn giận của Mộ An như bị dội một chậu nước lạnh.
Hắn đứng sững tại chỗ, không còn động tác nào tiến xa hơn.
Ảnh Nhất nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của hoàng đế cùng động tác khựng lại.
Chủ nhân đã mất hứng thú với y.
Y cứng nhắc nhấc cánh tay, kéo lại vạt áo, che đi cơ thể xấu xí của mình.
Ảnh Nhất mím đôi môi đã nhợt nhạt không còn chút máu, ánh mắt cụp xuống, không dám đối diện với hoàng đế, hàng mi run lên dữ dội.
Nếu đây là thực tế, y lẽ ra đã phải lăn xuống giường để tạ tội.
Vì đây chỉ là một giấc mộng hão huyền, Ảnh Nhất mới dám to gan lớn mật tiếp tục ở lại bên cạnh hoàng đế.
“Đã thay thuốc chưa?”
Mộ An cứng nhắc nhưng giọng nói đã dịu lại đôi chút.
“Đã thay rồi.”
Ảnh Nhất khẽ trả lời, trong lòng vẫn tràn ngập cảm giác chua xót nhưng y vẫn nghiêm túc đáp lại câu hỏi của hoàng đế:
“Thái y đã đến trước khi trời tối, thay thuốc mới cho nô tài. Lý công công cũng đã tới, mang đến nhiều bộ y phục mới may.”
Mộ An chú ý đến cách xưng hô của Ảnh Nhất đã thay đổi.
Chỉ khi còn gọi hắn là ‘Chủ nhân’, Ảnh Nhất mới tự xưng mình là ‘nô’.
Sau đó, y không bao giờ dùng cách xưng hô ấy nữa.
Mộ An không hỏi thêm gì, chỉ gật đầu, nói:
“Trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684025/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.