TRẪM GIỮ CHẶT ẢNH VỆ
Khi trở về tẩm cung, bữa ăn đã được chuẩn bị sẵn trong điện.
Ảnh Nhất theo thói quen định quỳ xuống bên cạnh bàn ăn, ở sát chân hoàng đế.
Nhưng hoàng đế đã ra lệnh không cho y quỳ nữa, vì thế y chỉ có thể lùi lại vài bước, định cùng các cung nhân đứng hầu một bên.
Chưa kịp rời đi hoàn toàn, Mộ An đã đưa tay kéo y lại.
“Đi đâu? Ngồi xuống ăn đi.”
Vừa nói, Mộ An vừa quay đầu liếc nhìn Lý Đức Phúc đang đứng bên cạnh.
Lý tổng quản lập tức hiểu ý, vội sai người bày thêm một bộ bát đũa, bảo các tiểu thái giám mang ghế tới, đặt ở phía bên trái hoàng đế.
Mộ An nhẹ nhàng ấn vai Ảnh Nhất, bảo y ngồi xuống ghế, rồi ra hiệu cho Lý Đức Phúc mang bát cháo thịt đối diện đặt trước mặt y.
“Ăn nhiều vào, mau chóng hồi phục.”
“Thưa bệ hạ, việc này… không thích hợp.”
Ảnh Nhất ngồi không yên.
Trước đây, chỉ khi ở trong phủ hoàng tử, lúc không có người đáng tin cậy bên cạnh chủ nhân, y mới vượt lễ mà được ăn cùng bàn.
Khi chủ nhân dần trưởng thành, đứng vững trong số các hoàng tử và có thêm nhiều người trung thành, y không còn làm điều vượt lễ ấy nữa.
Dù vẫn thường xuyên được chủ nhân chia đồ ăn, phần lớn điểm tâm trên bàn chủ nhân đều vào bụng y.
Nhưng đó được xem là phần thưởng của chủ nhân, không giống như việc ngồi cùng bàn ăn.
“Chẳng có gì không thích hợp. Trước đây chúng ta chẳng phải vẫn thường…”
Họ đã từng ngồi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684024/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.