TRẪM SẼ KHÔNG LÀM NHỤC ẢNH VỆ NỮA
Ảnh Nhất nhìn tờ hộ tịch rơi trên đất, thần sắc vẫn không hề thay đổi.
“Không, không phải.”
Y cúi đầu, không hề cho rằng cái tên trên tờ giấy kia thuộc về mình.
Loại hộ tịch giả mạo như thế này, mỗi ảnh vệ đều từng tiếp xúc.
Họ thường xuyên phải dựa vào những thân phận đó để che giấu bản thân, hoàn thành nhiệm vụ.
Dù là giả, nhưng vì xuất phát từ hoàng gia nên còn thật hơn cả thật, tuyệt đối không xảy ra sai sót khi làm nhiệm vụ.
Nhưng, giả thì vẫn là giả.
Mỗi ảnh vệ đều hiểu rõ điều này.
Nhiệm vụ là nhiệm vụ, bản thân là bản thân.
Tuyệt đối không cho rằng mình chính là người trên giấy chứng nhận hộ tịch.
Ảnh vệ phụ thuộc vào chủ nhân, tất cả đều thuộc về chủ nhân, tất cả đều do chủ nhân ban cho.
Chỉ có cái tên được chủ nhân ban tặng mới là tên của ảnh vệ.
Mộ An tức đến mức muốn phát điên.
Cái tên mà hắn đàng hoàng đặt cho y, y lại không chịu nhận.
Y thật sự muốn tên là ‘Lai Phúc’ lắm phải không?!
“Được, được lắm, nếu ngươi không nhận cái tên này, vậy từ giờ ngươi sẽ tên là…”
Lời đã đến miệng nhưng Mộ An lại không thể thốt ra từ đó.
Những gì hắn nói ra đều là thánh chỉ, không thể thay đổi.
Ảnh Nhất từ giờ chỉ có thể mang cái tên đó.
Hắn không thể dùng cái tên của một con chó để làm nhục Ảnh Nhất.
Ánh sáng từ màn sáng cũng tuyệt đối không cho phép hắn làm thế.
Ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684023/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.