Câu nói đó của Vương Nhuận Tuyết khiến tất cả mọi người trừ Đỗ Văn Hạo và Kha Nghiêu đều kinh ngạc.
Sương Nhi chất vấn: “Người nặng nề? là ý gì vậy!”
Bàng Vũ Cầm thấy Kha Nghiêu đỏ mặt trong lòng đã đoán ra được vài phần, đã biết tại sao suốt một tháng qua nó không chịu ra ngoài gặp người khác rồi.
Liên Nhi tuy không nói nhưng trong lòng vô cùng kinh ngạc, tại sao mình lại không nghĩ ra cơ chứ, chẳng nhẽ nhị phu nhân đã sớm biết rồi sao? Vương Nhuận Tuyết lo Kha Nghiêu khó xử bèn nói: “Không có ý gì cả, vốn trước khi tướng công đi đã từng nói với ta chuyện này, đây tất nhiên là chuyện tốt, nhưng do nhà ta trước giờ quá nhiều việc, hơn nữa việc thu mua dược liệu đã bị chậm trễ quá rồi, dù gì cũng là người Đỗ gia rồi, làm khó Kha Nghiêu giấu mọi người lâu như vậy, tướng công chưa quay lại nên cô ấy không tiện nói với mọi người”
Kha Nghiêu cảm kích nhìn Vương Nhuận Tuyết.
Sương Nhi nói: “Ồ, ra là vậy! biết sớm thì trước khi đi làm cho đơn gản cũng tốt”
Vương Nhuận Tuyết nói: “Làm gì có chuyện làm hai lần, Kha Nghiêu biết mọi người ai cũng bận nên mới để cho tướng công đi mua dược liệu, dù sao chọn một trong hai ngày ngày mai ngày kia cũng không có vấn đề gì”
Mọi người đều cho là thật, chỉ có Bàng Vũ Cầm là rõ Vương Nhuận Tuyết chỉ muốn giữ thể diện cho Kha Nghiêu mà thôi.
Hỉ Nhi mang lịch lại, Liên Nhi lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-y/2257362/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.