Anh nhất định sẽ làm cho ác nhân tổn thương An Nhã trả giá thật lớn!
"Anh." Khó có được khoảng khắc an bình, An Nhã cũng cảm thấy rất an tâmAn Nham ở bên người mình, Nhưng mà nhiều ngày qua như vậy, cô cũng dần dần suy nghĩ ra, một mực trốn tránh là không có kết quả.
"Hả?"
"thả Tống Húc ra đi."
Cái gì? Thả anh ta!
An Nham giật mình nhìn cô, tựa hồ nghe được cái gì không thể tưởng tượng nổi nói: " Nhã Nhã, em đang nói cái gì!"
An Nhã cúi đầu, ánh mắt của cô kiên định mười phần: " anh, thả Tống Húc ra đi."
Vĩnh viễn giam giữ anh ta, chính mình vĩnh viễn cũng không qua được vết thương trong lòng, không bằng xé mở vết thương, lộ ra dưới ánh mặt trời, ngược lại mới có thể nhanh kết vảy.
"anh sẽ không bỏ qua cho anh ta, một chút cũng sẽ không bỏ qua." An Nham lạnh lùng nói, "Tống Húc cũng tốt, An Chỉ Manh cũng tốt, những người gây thương tổn cho em, anh đều sẽ không bỏ qua."
Cái này lại có quan hệ gìvới An Chỉ Manh?
"Nếu như không phải vì người phụ nữ này, em cũng sẽ không bị Cận Tư Hàn cự tuyệt, cũng sẽ không bị Tống Húc khi dễ!"
An Nhã mở to hai mắt, ý anh nói lời này...
"Người như vậy không xứng với vị trí này, anh sẽ đem vị trí này trả lại cho em." Cúi đầu hôn trán của cô một cái, nhẹ giọng nói thân mật: "để cô ta biến mất thì tốt rồi."
"Anh! Em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/3019006/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.