Cô bán thịt ngẩn ngơ, đại não không ngừng hoạt động để tiếp thu câu nói vừa rồi của Viên Thái Bách, nhưng rất tiếc, đường truyền lại bị gián đoạn!
“ Cậu... muốn mua gì cơ? “.
Viên Thái Bách tưởng mình mua ít quá nên không bán, đành phải tăng thêm.
“ Cháu mười cân băng vệ sinh “.
Lần này cô bán thịt nghe thủng, cười đến không thấy trời đất, Viên Thái Bách đen mặt, thật sự không hiểu nổi. Anh lập tức rút điện thoại gọi cho thư ký Lý.
“ Tổng thống “.
“ Tôi đến chợ mua không được băng vệ sinh “.
Đầu bên kia, thư ký Lý đánh rơi điện thoại, cười không khép nổi miệng. Mãi một hồi sau, cậu mới có thể bình tĩnh trả lời Viên Thái Bách.
“ Tổng thống, băng vệ sinh là một loại bỉm, phải mua ở cửa hàng tạp hoá! “.
Viên tổng thống sắc mặt nặng nề trực tiếp cúp điện thoại, lẩm bẩm chửi một câu.
“ Băng vệ sinh không phải là thịt, thật chẳng có logic! “.
[... ]
Viên Thái Bách vừa đi được một hồi, Chân Mạt liền tỉnh lại. Cô nhìn xung quanh mới phát hiện bản thân đang ở bệnh viện, Chân Mạt ôm cái bụng đau bước xuống giường.
Thăm hỏi tình hình, cô mới biết bản thân mình đang ở phòng bệnh chuyên dụng của tổng thống và Viên Thái Bách thì đang đi mua băng vệ sinh cho cô. Khi nghe vế thứ hai gương mặt cô có chút ửng đỏ.
Chân Mạt vừa định quay về phòng bệnh chờ Viên Thái Bách thì bị giọng nói quen thuộc gọi lại.
“ Tiểu Mạt “.
Cả cơ thể nhỏ bé của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-bien-thai/6830/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.