Một câu nói kia của Viên Thái Bách hoàn toàn khiến thư ký Lý im bặt. Cậu lẳng lặng đứng im, ánh mắt đau thương nhìn Viên Thái Bách đang bận bịu xem văn kiện.
Không gian bốn bể đều chìm trong tĩnh lặng, bỗng điện thoại của Viên Thái Bách vang lên, nhạc chuông mà anh chỉ cài riêng khi Chân Mạt gọi đến.
Người nào đó vì vui sướng mà luống cuống, năm lần bảy lượt cầm điện thoại đều làm rơi, thư ký Lý đứng bên cạnh nhìn không nổi nữa, với lấy điện thoại áp sát vào tai Viên Thái Bách.
“ Alo, Mạt Mạt “.
Đầu bên kia, gương mặt Chân Mạt hết sức khó coi, sắc mặt cô tái nhợt, đau bụng đến mức rơi nước mắt. Kỳ thực cô gọi cho Viên Thái Bách cũng là bất đắc dĩ vì trong điện thoại của cô chẳng biết từ khi nào chỉ lưu mỗi số anh.
Viên Thái Bách thấy cô không nói đâm ra lo lắng, anh gọi tên cô.
“ Mạt Mạt “.
“ Viên... Đau quá... “.
Bên kia Chân Mạt chưa nói hết câu đã bị cơn đau làm cho ngất đi. Bên này Viên Thái Bách sắc mặt nặng nề, anh lệnh cho thư ký Lý chuẩn bị xe lái về biệt thự.
[... ]
Về đến biệt thự, Viên Thái Bách liền lao thẳng lên phòng ngủ. Trong phòng, Chân Mạt mặt không hột máu nằm trên giường mà trên drap giường trắng tinh một vùng bị máu nhuộm đỏ.
Một khắc nhìn thấy máu, chân tay Viên Thái Bách vô cớ run rẩy. Anh sợ khi anh không ở biệt thự cô xảy ra chuyện. Viên Thái Bách gắt gao ôm Chân Mạt lên xe, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-bien-thai/6829/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.