3 ngày sau cô xuất viện thì phải vùi đầu vào đống tài liệu chất cao như núi.Anh cũng bận việc công ti như cũng không quên đến thăm cô hằng ngày. Anh mua đồ tặng cô , cùng nhau đi ăn , chở cô đi làm nhưng hai người vẫn chưa công khai . Anh thường lấy lý do bàn chuyện hợp đồng để đến công ti gặp cô.
********
Một ngày nọ, trên đường đưa cô về anh lên tiếng :
"Hay em chuyển sang ở với anh đi. Mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy em bên cạnh là anh có thêm sức để tiếp tục sống.Không có em anh như chết đi vậy "
( Thôi thôi anh diễn hơi lố rồi đấy , hai vợ chồng nhà này sao không đi làm diễn viên ta)
Cô lắc đầu nói :
"Không ba mẹ anh mà biết sẽ không đồng ý đâu"
" Em ở với anh chứ có phải ở với họ đâu mà cần họ đồng ý"
"Nhưng em không muốn vì em mà anh phải chống đối gia đình "
"Vậy chỉ cần người nhà anh đồng ý thì em sẽ sang ở cùng anh chứ"
" Vâng"
Anh cười thoả mãn, cô quay mặt ra ngoài cửa xe trầm ngâm suy nghĩ ' nói vậy thôi nhưng mình tin chắc ba mẹ anh ấy sẽ không đồng ý với mối quan hệ của chúng mình. Phải làm sao để họ chấp nhận chuyện của hai đứa đây' .Nghĩ tới đây kí ức ngày xưa ùa về nước mắt cô vô thức lăn xuống gì má cô. Anh nhìn cô có chút chầm ngâm anh lên tiếng hỏi :
" Em sao vậy "
Cô vội lau nước mắt quay lại nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-dai-tong-tai/151259/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.