Hàn Lập Y ngồi dậy, mấy tháng nay cũng đã quen dần, trái tim vẫn đau không nguôi ngoai chỉ là nước mắt không tuôn rơi nhiều như lúc đầu nữa. Cô không thích khóc cũng không muốn buồn, vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo…
Hôm nay lại đi dạo trên phố, bước chân của cô rất chậm vì mang thai vào giai đoạn cuối nên bụng đã to rất to, bên cạnh còn có hầu gái dìu nữa.
Cô thường ghé những chỗ cô và Trác Thành Quân trước đây ghé qua, nhìn thật lâu…như lại được thấy Trác Thành Quân ngây ngốc nhìn nghệ nhân khắc chữ gỗ lên mà khẽ há cả miệng ra kinh ngạc, hay hắn chỉ tay khắp nơi hỏi cô đó là cái gì, kia là cái gì, phải chơi làm sao, và cả việc hắn ngồi bệch xuống cái ghế nhỏ của người bán đồ ăn vặt bên vỉa hè, ăn thật nhiều thật nhiều thịt xâu mà không chớp mắt.
Thật ra hắn là một tên tổng tài rất ngốc, kém kỹ năng sống như vậy, chỉ thích treo vẻo mặt lạnh nhạt lại tự cao với cô, luôn bảo không thèm nhưng thật ra thứ hắn tỏ ra không cần nhất, mới là thứ hắn để ý nhất.
Lúc trước mới kết hôn, hắn luôn bảo cô và bảo bảo không xứng, luôn tỏ ra bất cần, không quan tâm, thậm chí như một kẻ hỗn đản, vô nhân tính…nhưng ai biết, nội tâm hắn vẫn luôn đấu tranh, trong tận cùng tâm hồn vẫn luôn khao khát gia đình nhỏ này của hắn….
Hàn Lập Y nhìn những xâu thịt bắt mắt trên vĩ nướng, cô mỉm cười, nói khẽ: “Mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/1967782/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.