Lãng phí, lãng phí, thật đúng là lãng phí!
Trả lương theo số giờ làm việc, ấy mà giờ đám nhân viên này lại đứng xếp hàng chào hỏi hắn, thế này thì hỏi phải tốn bao nhiêu tiền lương chứ!
Khuất Thiếu Tư đau trong lòng nhiều chút.
Hắn bước nhanh đến trước mặt trưởng bộ phận hành chính, căng mặt lại: "Từ giây này trở đi, bỏ ngay cái kiểu chào hỏi không thực tế này, làm việc đàng hoàng mới là cách chào tôi tốt nhất."
Dứt lời nghênh ngang bỏ đi, để lại một đám nhân viên hoảng loạn đứng trời trồng.
Khuất Thiếu Tư sau khi bước vào công ty thì giơ đồng hồ lên xem giờ, còn 5 phút cuối trước khi đồng hồ điểm 8 giờ rưỡi, căn tin công ty sắp đóng cửa rồi! Chân Khuất Thiếu Tư không khỏi tăng tốc, gần như là chạy vọt vào thang máy.
Vào thang máy rồi, đang muốn ấn số tầng thì Khuất Thiếu Tư cứng người lại. Hắn chưa đến căn tin công ty bao giờ, là tầng mấy ấy nhỉ?
Nghĩ một lúc, hắn lấy điện thoại ra.
_______
Giang Nguyên mấy tháng nay đi công tác ở nước ngoài, có lúc còn mệt hơn làm trong nước, từ bàn đàm phán về lại khách sạn đã gần nửa đêm, lúc cậu về phòng còn không có nổi sức cởi quần áo mà giữ nguyên nằm xuống sofa một giây rồi ngủ luôn.
Kết quả thì chưa ngủ được mấy giây.
"Đứng lên! Những người không muốn làm nô lệ! Hãy cùng nhau xây dựng Trường Thành mới, bằng máu thịt của chúng ta! Dân tộc Trung Hoa..."*
*Đây là quốc ca Trung Quốc, mình lấy bản dịch này trên kênh YouTube
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truyen-nguoc-thuc-tinh-roi/208144/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.