Trên tầng thượng, nhiệt độ máy điều hòa vừa phải, nhưng Lâm Hi Hi vẫn cảm thấy hơi lạnh.
Hôm nay nàng mặc áo sơ mi dài tay màu vàng, vạt áo thắt nhẹ, lộ ra đường cong mỹ lệ ưu nhã, nhẹ nhàng đi về phía cửa phòng họp, trước mặt là mấy người mặc Âu phục màu đen, khiến bầu không khí có vẻ nặng nề.
Im lặng, im lặng khiến người ta sợ hãi.
Lâm Hi Hi thấy được người đàn ông ngồi trên ghế chỗ xa nhất, khuôn mặtgóc cạnh, ngũ quan rõ ràng hiện lên vẻ nghiêm nghị, ánh mắt thâm trầmđảo tới, mang theo luồng điện bao trụ cả người nàng, ánh mắt kia quásâu, sâu đến mức nàng không dám đụng vào.
Nhẹ nhàng hít một hơi, nàng ôm chặt tài liệu trong lòng, đóng cửa lại.
“Xin lỗi tôi tới muộn, xin lỗi.” Lâm Hi Hi hơi cúi đầu, vài sợi tóc mềm mại khẽ rớt xuống.
Tần Dịch Dương nắm ngón tay thon dài lại đứng dậy, thản nhiên nói “Ngồi đi”
Lâm Hi Hi nghe vậy nhu thuận ngồi xuống, cách bàn công tác màu đen thậtdài, nàng ngồi đối diện với hắn, liếc mắt qua là hắn có thể nhìn thấycái cổ tuyết trắng cùng xương quai xanh khéo léo của nàng, cổ cùng cánhtay tựa không có sức, cảm giác thiếu một cái gì đó, cái loại cảm giácnhỏ bé và yếu ớt, làm cho người ta rất muốn đến gần, rất muốn có đượcnàng, che chở cho nàng.
Mà không phải như bây giờ, thân ảnh mảnh khảnh của nàng ngồi giữa mộtđống những người mặc Âu phục cùng giầy da cao cấp, vẻ khôi ngô của họlàm nổi bật sự nhỏ bé yếu ớt của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527742/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.