_ KHÔNG! CÁC NGƯỜI BUÔNG RA! TÔI KHÔNG ĐI!
Lam Nghi bám chặt lấy chân giường giống như một con Koala, sống chết không buông. Bác sĩ y tá cả nam cả nữ bốn người cũng không cách nào kéo được đôi tay đang bám chặt của Lam Nghi ra, một phần là vì bọn họ cũng sợ nếu như lỡ mạnh tay, thì người đang mang ánh mắt tràn đầy hàn khí đằng sau lưng kia chắc chắn sẽ không để cho họ yên.
_ Cô Lam đừng sợ, chúng tôi không làm hại cô đâu! Cô buông tay ra nào!
_ KHÔNG! CÁC NGƯỜI TOÀN LÀ NGƯỜI XẤU! CÁC NGƯỜI ĐI ĐI! ĐI ĐI!
Lam Nghi liều mạng lắc đầu, mái tóc xoăn dày gợi cảm của cô xõa tung như một dòng thác. Gương mặt xây xát vết xước, làn da trắng bệch gần như không màu khiến thần sắc của cô yếu ớt và tiều tụy, nhưng những đường nét quyến rũ đặc trưng vẫn không hề bị lu mờ. Đôi mắt hoang mang vẫn thật thu hút, sâu thẳm như sa mạc, đôi môi run rẩy không ngừng vẫn căng mọng đầy đặn…Cô thật sự rất đẹp…Một sinh vật đẹp đẽ tới nhường ấy lại phải sợ hãi tới mức độ như thế này, thật sự khiến người ta không khỏi đau lòng!
Chứng kiến cảnh trước mắt, con ngươi lạnh lẽo của Nhiếp Phong cuối cùng cũng không chịu nổi đả kích, từ từ nhắm chặt lại. Nhưng cho dù không nhìn, hắn cũng không cách nào ngăn được tiếng la hét hoảng loạn của Lam Nghi ùa vào tai như từng đợt sóng vỗ không ngừng. Trái tim của hắn cũng như bị xé nát mỗi khi thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-cuong-tinh/2296154/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.