Mộng Ái không dùng sức đánh vào ngực anh, không may lại đánh ngay vào vết thương trên ngực, làm người đàn ông đang giả chết phải bật dậy kêu đau.
"A đau. Em định đánh chết anh à?" Tề Dụ Minh rướn người ngồi dậy, tay ôm lấy vết thương bên ngực, kêu lên oai oái.
Ái vừa thấy anh kêu đau sợ hãi buông ra, lùi người về sau. Ánh mắt hoang mang nhìn người đàn ông đang nhăn nhó vì đau.
"Anh...anh không sao hả? Vậy mà làm em tưởng...đồ đáng ghét...A.a." Cô hét lớn còn tưởng lại anh đã chết thiệt rồi khóc lóc thảm thiết, đau lòng như vậy từ bên kia bay liên tục mười mấy tiếng đồ hồ chỉ để gặp anh, còn anh ở đây giả chết lừa cô. Như vậy vui lắm sao? Cô mặc kệ anh có đau hay không liên tiếp đập tay vào vết thương của anh.
"Em còn đánh nữa là rách vết thương đó." Hắn một tay giữ cô lại ôm vào lòng, một tay ôm vết thương tỏ vẻ đau đớn. Cô uất ức khóc thút thít, vẻ ủy khuất này thật đáng yêu.
"Cho anh chết luôn...bỏ ra! Yêu thương gì chứ, lúc trước đuổi em đi hay lắm mà có giỏi thì bỏ luôn đi. Em hông có cần anh đâu...đồ đáng ghét." Cô khua tay múa chân làm ầm lên, cô còn chưa đánh chết anh là may lắm rồi.
"Thôi mà...ngoan. Anh xin lỗi...muốn tốt cho em anh mới phải làm thế. Nam Hạ cô ta là người xấu cô ta chính là chủ mưu của việc công ty và tổ chức...hơn hết là cô ta thích anh đó là tình địch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1983001/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.