Ở trong bệnh viện, hiện giờ, mọi người đang trực chờ trước phòng cấp cứu chờ tin của Sở Mộng Ái. Ở đó có Mỹ Lam, Tề Nhạc Việt, giáo viên cùng với mẹ của cô.Đương nhiên chuyện cô gặp tai nạn mẹ cô cũng đã biết, bà đến bệnh viện đứng trước phòng cấp cứu nước mắt không ngừng rơi, con gái của bà sao lại thành ra thế này chứ. Bà chủ có mỗi cô là con cũng là người thân duy nhất, nếu cô có chuyện gì sao mà bà có thể sống nổi chứ hả. 
Mỹ Lam không đành lòng nhìn bà như vậy ra lời an ủi "Bác yên tâm cậu ấy không sao đâu mà." 
Tề Nhạc Việt thấy thế hiểu chuyện mà cũng bồi thêm vài câu mong giúp bà đỡ lo lắng, cậu biết bà thương Mộng Ái tới mức nào. "Cô yên tâm cậu ấy không sao chỉ do hoảng sợ quá nên cậu ấy mới ngất, bị va đập có một số vết thương cần bác sĩ băng bó thôi cô đừng quá lo. Cậu ấy biết cô khóc thế này nhất định sẽ rất buồn." 
Coi kìa Mỹ Lam thầm nghĩ đây là con rễ đang an ủi mẹ vợ đấy à, coi kìa chàng rễ thân yêu đang an ủi mẹ vợ. Tuy cô lo cho Ái nhưng cũng phải hóng chuyện nha, nhìn Tề Nhạc Việt an ủi mà cô muốn bật cười. 
Trong lúc ấy, một tiếng "Ting" liền làm mọi người chú ý, đèn phòng cấp cứu đã tắt. Ai cũng hối hả chạy ngay đến bên đấy. Bác sĩ lên tiếng hỏi "Ai là người thân của bệnh nhân, xin mời theo tôi." 
"À dạ là tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982885/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.