Tô Anh Thư sờ mũi, hôm nay cô còn chưa kịp tạo nghiệp mà ra đường đã giẫm phải phân chó, đúng là tạo hóa trêu ngươi. Xoay người lại, cô nhìn về phía giọng nói vừa cất lên, tươi cười nói:
- Mẹ, sao mẹ lại ở đây?
Một tiếng "mẹ" này vừa thốt ra khỏi miệng, Tô Anh Thư đã cảm thấy cồn cào ruột gan, hận không thể nôn hết được những gì sáng mình vừa ăn được ra. Lão già khốn khiếp Tô Tri Huân tẩy trắng còn hơn cả bột giặt omo, rước tiểu tam về, vứt bỏ chính thất, xa lánh con ruột, một đống truyện thất đức như vậy mà không một ai biết.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy
2. Anh Ấy Từ Chối Trở Thành Một Tên Cặn Bã Sau Ly Hôn
3. Giang Tổng Theo Đuổi Vợ Cũ
4. Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa
=====================================
Chỉ trách mẹ cô năm đó quá ngốc, vì muốn giúp Tô Tri Huân thăng tiến mà không ngại lui về phía sau làm hậu phương vững chắc, mặc dù là Tô phu nhân chân chính nhưng không một ai biết đến sự tồn tại của bà. Đến ngay cả con ruột của bà là cô, cũng bị lão già khốn kiếp ấy phù phép biến thành con của Đỗ Mỹ Kiều.
Mấy năm qua, ngoài mặt cô ân cần với bà ta bao nhiêu thì trong lòng lại càng chán ghét bấy nhiêu, cô chỉ mong nhanh chóng đến ngày có thể hạ màn kịch này, trả lại sự công bằng cho mẹ mình.
Nhưng nói ra thì bà già Đỗ Mỹ Kiều này lật mặt còn nhanh hơn lật sách, lần trước khi chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong-kieu-the-mang-con-bo-tron/295598/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.