Dịch Phong Càn cùng Mộ Thuần đến Maroc, vừa xuống sân bay đã hối hả tìm đường đến làng Ijjoukak, cả hai đều không ngại đường xa và vất vả.
Vì nóng lòng muốn tìm gặp Diễn Quân, Mộ Thuần đã quên đi cái mệt lặn lội đường xa.
Cuối cùng thì làng Ijjoukak cũng hiện ra trước mắt hai người như kỳ vọng.
'Tiểu thư, có mệt không ?
Dịch Phong, anh nói xem...chúng ta đã đến nơi rồi sao ?
Dịch Phong Càn gật đầu "đúng vậy tiểu thư, đây là làng Ijjoukak".
Mộ Thuần đảo mắt nhìn quanh một vòng rồi khẽ nhíu mày "cuộc sống của người dân nơi đây có vẻ như rất vất vả".
Dịch Phong Càn gãi mũi, anh khó hiểu liền đưa mắt nhìn Mộ Thuần, anh không ngờ tiểu thư nhà anh cũng là người có cảm xúc, vậy mà bấy lâu nay anh cứ tưởng tiểu thư nhà anh là người vô cảm.
Nhìn sắc mặt Dịch Phong Càn trầm lắng, Mộ Thuần lạnh lùng lên tiếng "Anh lại làm sao nữa đây ?"
Dịch Phong Càn lắc đầu "Tôi không sao đâu".
'Chúng ta nhanh vào làng hỏi thăm về tung tích của Diễn tổng thôi !
Mộ Thuần thở dài "Tôi không biết tiếng Ả Rập".
Dịch Phong Càn mỉm cười "Tiểu thư quên là tôi đã từng sống ở đất nước này một năm sao ?"
- Trăm sự nhờ anh vậy Dịch Phong.
'Đó là trách nhiệm của tôi, tiểu thư yên tâm.
Cả hai không nói gì thêm, im lặng suốt cả đoạn đường dài.
Một lúc sau, thấy từ phía đối diện có cô gái đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3746704/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.