'Tiểu thư, đêm nay mình phải lưu lại trong làng. Để tôi tìm xin nhà người dân ngủ nhờ.
- Không cần phải xin ngủ nhờ đâu.
'Sao vậy tiểu thư ?
- Tôi cảm thấy người dân trong làng không có thiện cảm với chúng ta, họ sẽ không cho chúng ta ngủ nhờ đâu.
Vậy chúng ta chịu khó đi xuống Thị trấn tìm chỗ ngủ.
- Đôi chân tôi mệt rồi, không xuống núi nổi nữa, để sáng mai rồi rời đi.
'Vậy...
- Vào rừng ngủ tạm.
'Nhưng...
- Không sao đâu, tôi cũng đã từng trải qua những ngày tháng sống trong rừng. Chút gian nan đó không làm tôi chết được đâu.
'Vất vả cho tiểu thư rồi !
Cả hai rời khỏi làng, đi vào rừng. Sau khi tìm được nơi dừng chân, cả hai dựng lều qua đêm.
Đêm nay trăng sáng, soi rọi sáng cả khu rừng, tạo nên nét đẹp của sự thành bình.
Dịch Phong Càn mang hai chai nước đến ngồi bên cạnh Mộ Thuần "Tiểu thư uống chút nước đi".
- Cảm ơn !
Dịch Phong Càn mỉm cười !
Mộ Thuần không nói gì thêm, cô suy nghĩ về những điều bất thường đang diễn ra, cô dám khẳng định rằng Diễn Quân đang ở đâu đó trong làng Ijjoukak. Trước giờ trực giác của cô chưa bao giờ sai, hơn nữa trong chuyện này có gì đó rất kỳ lạ, giống như ai đó đã và đang cố tình ngăn cản việc cô tìm lại Diễn Quân. Tuy nhiên thì cô không tỏ rõ thái độ gì ra ngoài, kể cả Dịch Phong Càn bên cạnh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3747609/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.