*Anh Diễn Quân, chúng ta đã đến trung tâm thành phố.
Diễn Quân hài lòng gật đầu "được, vậy cô giúp tôi tìm một nơi có điện thoại công cộng".
Zuhur nhìn sang bên kia đường, thấy có quầy hàng bách hoá tổng hợp nho nhỏ, nó tuy chỉ là một quầy hàng ven đường, nhưng được bày bán đủ thứ các mặt hàng, cô đoán chắc chắn sẽ có điện thoại công cộng.
*Để tôi đưa anh băng qua đường.
"Ùm!"
Zuhur nắm lấy cánh tay Diễn Quân, anh khẽ nhíu mày, trước giờ anh vốn không thích người khác chạm vào anh. Huống hồ chi bàn tay của Zuhur lại đổ mồ hôi, một cảm giác rất khó chịu làm cho anh muốn rụt tay về nhưng chợt nhớ ra bản thân đang không còn nhìn thấy.
Đi vài chục bước đã đến được quầy hàng bách hoá.
*Ông chủ, cho tôi hỏi ở đây có điện thoại công cộng không ?
Ông chủ bán hàng đang loay hoay sắp xếp hàng hoá, nghe tiếng gọi thì quay ra tiếp chuyện "Xin chào quý khách, quý khách cần sử dụng điện thoại sao ?"
Diễn Quân gật đầu "đúng vậy, tôi muốn gọi cho người thân của tôi".
//Bạn đọc số đi, tôi giúp bạn gọi đi.
"Được..."
I/Xin mời đọc số.
Diễn Quân đọc ra dãy số "...
Zuhur nắm tay ông chủ quầy hàng và khẽ lắc đầu.
Như hiểu ý Zuhur, ông khựng tay.
Zuhur đưa tay bấm vào đó con số 3 để thay thế số 5. Cô sợ sau khi anh liên
lạc được với người nhà thì mãi mãi về sau cô sẽ không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3743035/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.