Nghe âm thanh lẹt cà lẹt kẹt, Diễn Quân đón chắc mọi người trong làng đang dệt may, còn có cả đoạn đường anh đi từ nãy giờ giống như leo núi "Vậy chứng tỏ nơi này vẫn còn là một vùng quê nghèo nàn, xa xôi hẻo lánh".
"Các bạn trẻ cho tôi hỏi chút chuyện có được không ?"
// Anh muốn hỏi gì ?
"Tôi muốn bạn nói cho tôi biết, đây là đâu ?"
//Đây là làng Ijjoukak.
"Cảm ơn !"
Một cô gái trẻ trong số các cô gái khẽ lên tiếng "phía trước là làng của chúng
tôi".
Diễn Quân gật đầu, anh cũng đoán được cô gái trẻ vừa lên tiếng là một cô gái ít nói và hiền lành. Từ lúc gặp gỡ đến giờ đã hơn hai giờ đồng hồ trôi qua nhưng đây là lần đầu tiên cô lên tiếng.
Sau khi về đến làng Ijjoukak, Diễn Quân được dân làng đón tiếp nồng hậu. Đó cũng là niềm an ủi đối với anh, ít ra thì anh vẫn còn có nơi để nương tựa.
Tuy nhiên, thì không ngày nào anh được vui vì anh luôn nhớ đến Thuần nhi của anh, anh cũng không biết cô có nhớ đến anh như anh đang nhớ đến cô không.
Nghe có tiếng bước chân đang tiến về phía mình, Diễn Quân liền ngưng lại dòng suy nghĩ miên man.
*Sao anh lại ngồi đây ?
Diễn Quân khẽ lên tiếng "vì tôi cảm thấy thoải mái hơn khi ngồi dưới bóng cây này".
*Tên của anh là gì ?
"Tôi tên Diễn Quân. Còn cô...tên cô gọi như thế nào ?"
*Tôi tên Zuhur.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3739177/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.