*Nhị thiếu gia, kia có phải là tính hiệu cầu cứu không vậy ?
Diễn Quân nhíu mày "không sai, cậu tra xem nơi đó là nơi nào ?"
*Nhị thiếu gia, tra ra kết quả rồi.
"Vị trí !"
*Đó như là rừng nhiệt đới.
"Rừng nhiệt đới sao ?"
Vù...vù...
"Xảy ra chuyện gì?"
*Nhị thiếu gia, như là có gió lớn phía trước.
Diễn Quân kinh ngạc khi nhìn thấy vùng trời trước mắt mình là một màu đen,
trực thăng anh đang lái liền mất thăng bằng.
*Nhị thiếu gia, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy ?
"Tôi đoán là có lốc xoáy"
*What's ? Nhị thiếu gia, tôi còn chưa kịp lấy vợ sinh con.
Diễn Quân đen mặt "câm miệng !"
*Toi rồi...toi rồi...số mình đúng là đen mà, vẫn còn chưa biết mùi yêu đương. Đã như thế này mà chết thật sao ?
"Không xong rồi !"
*Nhị thiếu gia, phía trên đầu chúng ta là một màu đen.
Diễn Quân cố gắng tránh cơn lốc.
*A...a...
"Tào Anh cẩn thận !"
*A...a...cứu...
"Tào Anh..."
*Xong rồi..mình thật sự là xong rồi...
Vì lốc xoáy quá mạnh, trực thăng mất thăng bằng, Tào Anh bị rơi ra khỏi trực thăng. Rất nhanh sau đó Diễn Quân cũng rơi khỏi buồng lái.
"Lốc xoáy chết tiệt...xong rồi, mình xong thật rồi. Thuần nhi, nếu còn có kiếp sau anh nguyện vẫn được ở bên em".
'Em lạnh lắm có đúng không ?
Mộ Thuần ôm lấy đôi vai gầy "lạnh một chút".
Hàn Trạch Đông ôm chặt Mộ Thuần "để anh giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3648852/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.