Nghe có tiếng bước chân phía sau lưng mình, Hàn Trạch Đông khế lên tiếng "Này, không phải anh đã bảo em ở lại rồi sao ?"
Mộ Thuần không trả lời, chỉ nhanh chân bước theo Hàn Trạch Đông...
'Mưa ướt cả rồi, lỡ bị cảm lạnh thì sao ?
- Em có phải yếu đuối đến mức đó đâu.
'Đợi anh một lúc
- Anh muốn làm gì ?
'Lấy một ít lá chuối, chúng ta cần có lá chuối
- Nó cao đến như vậy thì lấy xuống như thế nào ?
'Chút vặt vãnh này không làm khó được anh đâu.
- Anh cẩn thận một chút !
'Em là đang quan tâm đến anh sao ?'
- Em không nên quan tâm đến anh thì mới khiến cho anh dễ chịu hơn sao ?
'Làm gì có, anh chỉ muốn xác nhận sự thật thôi'
-
- Thế trong đầu anh đang nghĩ cái quái gì thế ?
'Nghĩ đến việc cùng em kết hôn và sinh con'.
- Hàn Trạch Đông, anh đang ngứa đòn.
Hàn Trạch Đông thấy Mộ Thuần thật sự tức giận, anh không trêu chọc cô nữa. Ngước nhìn lên rừng chuối và nhảy tót lên đến ngọn.
Mộ Thuần kinh ngạc "anh ta là khỉ sao chứ ?"
Chỉ một lúc rất nhanh cả hai đã thu thập được không ít tàu chuối và dây chuối.
- Thế này đã đủ chưa ?
Ừm!
- Anh thường bị lạc giữa rừng lắm sao ?
'Làm gì có
- Thế sao anh lại rành rọt thế ?
Hàn Trạch Đông há hốc mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3648346/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.