Hú...hú...
- Hàn Đông, anh có nghe thấy tiếng gì đó không ?
Hú...hú...
'Bọn chúng là thú hoang !
- Là thú gì thế ?
'Có lẽ là sài lang, cũng có khi là sói'.
Mộ Thuần có cảm giác như mình đang hít thở không thông.
'Em sợ à ?'
- Có một chút.
Hàn Trạch Đông ôm chặt Mộ Thuần !
- Chúng ta sẽ bị bọn thú hoang kia ăn thịt, có đúng không ?
'Em cũng biết sợ rồi sao ?
Mộ Thuần không trả lời Hàn Trạch Đông, cô rút sát vào lòng Hàn Trạch Đông. Nghĩ đến cảnh tượng sẽ bị những con sói kia kéo đến từng đàn và từng con một sẽ xông vào cắn xé từng thớ thịt trên người cô xuống, một cảm giác buồn nôn liền xoẹt qua trong đầu cô "oẹ..."
'Em sao thế?
- Em không sao.
Hú...hú...
Hàn Trạch Đông cảm nhận được cơ thể Mộ Thuần đang run lên vì sợ hãi, anh càng siết chặt vòng tay hơn.
- Hàn Đông, em...em thật sự không muốn bị bọn chúng ăn thịt.
'Ừm!
- Em không sợ chết, nếu có chết thì cũng phải chết một cách hiên ngang, chứ chết theo kiểu chẳng chút vinh quang thế này...em không cam lòng.
Thấy Mộ Thuần đang lo âu, Hàn Trạch Đông thầm cười "à...bọn thú hoang này đặc biệt thích ăn thịt phụ nữ lắm". ( 4
- Tại sao lại vậy ?
'Có lẽ là do thịt của phụ nữ vừa thơm vừa mềm '.
- Cái này.....anh nói thật sao ?
Hàn Trạch Đông gật đầu "sói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3649263/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.