*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hả? Sao lại như vậy?"
"..."
"Em biết rồi, chào chị."
- Có chuyện gì vậy Y?- Niên Thụy lo lắng.
- Báo cáo con làm hôm trước gặp một số trục trặc, ngày mai con phải có mặt để giải quyết. Lúc nãy trưởng phòng nộp báo cáo, chị ấy nói Tổng Tài tức giận lắm, mắng chị ấy một trận.- Lạc Y thở dài, hai mày nhíu chặt lại.
- Trời đất! Con giải quyết được không?
- Được mà mẹ!- Nói rồi Lạc Y quay sang Tuệ Mẫn.- Mẫn à! Sắp tới cậu giúp mình chăm sóc cho mẹ nha.
- Cậu cứ lo công việc đi, mình lo cho mẹ được mà.- Tuệ Mẫn gật đầu.
- Con vào phòng lo việc đi, để mẹ với Mẫn nấu được rồi.- Niên Thụy nói.
- Tài liệu con để ở công ty hết, bây giờ cũng chẳng làm gì.- Cô thở dài ngao ngán.
Lạc Y nhớ rất rõ cô đã xem đi xem lại bảng báo cáo ấy rất nhiều lần. Vả lại cô rất kỹ lưỡng trong công việc thì làm gì có việc rắc rối như thế chứ.
...
Tối đến, ở nhà Thượng Phục Ân.
- Anh à! Báo cáo đó rất chỉnh chu cơ mà. Sao anh lại làm khó trưởng phòng kế toán chứ?- Thượng Vỹ Khanh nhíu mày khó hiểu.
- Điều có chủ đích cả. Yên tâm đi, chẳng có gì to tát đâu.- Phục Ân đặt tách trà xuống.
- Tội trưởng phòng thôi, bị anh mắng vô cớ.- Vỹ Khanh nhún vai.
- Có lí do kia mà, anh mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sac-lam-vo-anh-tan-hai-lan/44204/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.