Mọi người ở Tần gia đã nhận được vé hòa nhạc, ai nấy đều hứng thú với tấm vé này, nhất là Tần Thiếu Phong.
Anh hứng thú nhìn tấm vé và nói
" Mẹ mẹ chị dâu biết đàn thiệt hả mẹ ?"
Mẹ Tần nghe con trai mình nói thế thì đánh cho anh một cái vào má. Lực thì có nhẹ thật nhưng đối với làn da mịn màng của Thiếu Phong thì cái đánh đó hơi nặng. Anh ôm má mình và nói
" Mẹ ! Sao mẹ đánh con "
Mẹ Tần thấy anh như thế thì nói
" Con dâu mẹ đa tài đa nghệ, sao lời con nói khó nghe vậy hả ? "
Thiếu Phong thấy vậy quay qua mách cha Tần thì bị ông nói
" Đáng đời "
Ông nội Tần thấy Thiếu Phong ngứa đòn nên nói
" Nếu nó đã nói thế thì khỏi cho nó đi đỡ tốn vé máy bay "
Thiếu Phong cạn lời vơi cả nhà nói
" Mọi người xem con là con ghẻ đúng không ? "
Ông nội Tần nói
" Lớn tuổi hơn cả cháu dâu mà ta cứ tưởng con mới là con nít học cấp 2 thôi "
Thiếu Phong mặt ỉu xìu nói
" Có anh hai được thương do lấy chị dâu chứ gì ? Vậy ông thấy hiện giờ anh hai có ở đây đâu "
Ông nội Tần nhìn cháu trai út của mình và nói
" Thật đáng tiếc Thiếu Kỳ nó ở Pháp rồi. Không thì nó nghe con nói như vậy sẽ cắt chi tiêu của con cho xem "
Thiếu Phong và ba Tần đồng loạt nói
" Kỳ nhi/ anh hai đi rồi ! "
Ông nội Tần nhìn hai người họ đồng thanh thì nói
" Phải tối qua có người chuyển phát nhanh vé đến,
Kỳ nhi nó đã chuẩn bị hành lý rồi "
Mẹ Tần quá hiểu ông nội Tần nên nói
" Có phải là ba nói gì với nó nên nói mới như thế không ?"
Ông nội Tần nhìn con dâu mình rồi nói
" Ta chỉ nói là bên đấy nhiều trai tây đẹp, không kém nó là bao nhiêu, không chừng cháu dâu có gu trai tây là nó mất vợ. Nó nghe xong bèn nhanh chóng cuốn gối đi rồi "
Mẹ Tần giơ ngón cái hướng về phía cha mình rồi nói
" Quả thật chỉ có cha trị được nó "
Ông nội Tần vui vẻ cười với con dâu, cả nhà cùng nhau dùng trái cây và xem opera.
Một người đàn ông có làn da khỏe khoắn đang tắm một cách thư giãn, anh đang suy nghĩ thì dòng tin nhắn của ai đó cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.
Thiếu Kỳ sau khi tắm xong thì nhìn điện thoại mình thấy dòng tin nhắn của em trai, anh tiến đến ngồi xuống trên giường và nhắn lại một câu ngắn gọn cho em trai mình
" Không thích "
Sau đấy Thiếu Kỳ nói với Ngôn Mặc đang đứng bên cạnh liền nói
" Điều tra xem cô ấy đang ở đâu ?"
Ngôn Mặc chưa hiểu nên hỏi ngược lại anh
" Ý cậu chủ là ai ? Phu nhân hay là phu nhân ?"
Thiếu Kỳ cau mày nói
" Cai gì mà phu nhân với phu nhân. Hiện tại điều tra vợ tôi đang ở đâu ? "
Ngôn Mặc liền hiểu ra ý của Thiếu Kỳ bèn cho người đi điều tra ngay. .
Thiếu Kỳ tò mò nhìn Ngôn Mặc và nói
" Sao hôm nay cậu dài dòng vậy ? "
Ngôn Mặc liền trở về dáng vẻ bạn tri kỷ của Thiếu Kỳ mà nói
" Cậu đó đúng là lòng dạ mò kim đáy biển mà. Ai mà đoán cho được "
Thiếu Kỳ cười cười rồi nói
" Cậu đi điều tra đi rồi nói cho tôi biết cô ấy đang ở đâu. Còn nữa xong lấy chai rượu vang lên đây uống với tôi. Chúng ta tâm sự "
Ngôn Mặc quay đi và nói
" Được "
Một lát sau Ngôn Mặc cầm sấp tài liệu và chai Pétrus
Anh cầm tài liệ đưa cho Thiếu Kỳ và nói
" Nếu hiện tại cậu đã muốn nói chuyện với tôi với tư cách là một người bạn chứ không phải là một thư ký thì tôi sẽ nói thẳng vậy "
Ngôn Mặc đi đến quầy bar lấy hai ly thủy tinh rồi rót rượu vang vào ly một cách thuần thục rồi nói
" Người đó cũng tới. Tình địch của cậu. Có vẻ anh ta đến sớm hơn cậu nữa. Vé hòa nhạc anh ta cũng có "
Thiếu Kỳ nghe Ngôn Mặc nói như thế thì hỏi
" Ai đưa cho anh ta ? "
Ngôn Mặc lắc lắc ly rượu trong tay và nói
" Con ai nữa ? Vợ cậu "
Thiếu Kỳ nhìn sấp tài liệu cùng mấy tấm hình, tay vuốt ve gương mặt nhỏ của người phụ nữ và nói
Sau khi Uyển Tâm đã tắm biển và dạo chơi xong, tinh thần cô sảng khoái hẳn. Lúc cô đang dọn đồ tại chỗ của mình thì nó một anh chàng người Pháp đến hỏi cô
" Pouvez-vous me donner votre numéro de téléphone ? "
( Cô cho anh số điện thoại được không ? )
Uyển Tâm nhìn anh ta rồi lạnh lùng bỏ đi. Điều này cô đã quá quen thì người đàn ông đó nắm lấy tay cô và nói
" Pensez-vous qu'elle a un tel tempérament chaud ? "
( Cô cho tính tình nóng nảy quá vậy ? )
" Comment puis-je t'emmener jouer ? "
( Để anh đưa em đi chơi thế nào ? )
Uyển Tâm định đánh anh ta một trận để xả stress do lâu lắm rồi cô không đánh nhau. Có người ngứa dòn thì cô không tiếc đâu. Cô định đá anh ta một cước thì bị một cánh tay mặc đồ vest nào đó ngăn cánh tay của anh chàng người Pháp đó lại.
Vinzento nhìn bàn tay của anh chàng người Pháp nắm lấy tay cô mà có chút bực mình nói
" Laissez-la partir "
( Buông cô ấy ra )
Gương mặt điển trai đậm chất Ý như tạc tương của Vinzento làm các cô gái ở đấy có chút mê mẩn.
Anh chàng người Pháp nhìn dáng vẻ của Vinzento thì giễu cợt nói
" (Aller à la plage en costume. Es-tu fou ? "
(Đi biển mà mặc vest à. Mày bị khùng đấy à )
Vinzento thấy vậy định giơ tay ra hiệu cho thuộc hạ của mình thì bị giọng nói nam tính khác vang lên cắt ngang
" Sortir "
( Cút đi )
Một chàng trai mặc áo phông trắng cùng với chiếc quần sort hình lá cây. Gương mặc góc cạnh đậm chắc phương Đông. Thiếu Kỳ nhìn bàn tay Uyển Tâm bị nắm mà nổi giận đùng đùng đi đến.
Uyển Tâm có chút cạn lời rồi nhé. Cô nhìn bên trái bên phải thấy không ổn rồi. Sao hai người đàn ông này đến sớm vậy? Không phải hòa nhạc mới đến sao ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]