Kiều Cảnh Thần nói y như thật vậy sự lo lắng trong giọng nói của anh ta thề hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Tôi cầm điện thoại, hơi khó chịu đứng hóng gió trên ban công rồi thản nhiên nói: “Nếu như anh ấy không biết yêu thương bản thân mình thì cứ để anh ấy uống đến chết đi.”
“Chị dâu…
“Xuân Hinh, em có phải là phụ nữ không đấy?” Điện thoại của Kiểu Cảnh Thần bị Phó Thắng Nam giật lấy rồi anh ta
lên tiếng nói với tôi bằng giọng mũi khàn „khàn, nghe giọng nói có vẻ như đã uống
Say rồi.
“Em có phải là phụ nữ hay không lẽ nào anh không biết? Phó Thắng Nam, anh cho rằng anh còn là đứa trẻ lên ba hay sao mà nửa đêm uống rượu rồi gây sự?” Tôi không biết đầu bên kia điện thoại đã bật loa ngoài, cho nên tôi vừa mới nói hết.
Kiều Cảnh Thần liền bùng nổ, một tiếng “Anh Ba” thật dài vang lên, giọng điệu rõ ràng mang theo sự trêu chọc.
Nhưng có lẽ nói xong liền nhận được ánh mắt của Phó Thắng Nam nên đầu bên kia điện thoại trở nên yên tĩnh hơn.
Tôi thật sự không có tâm trạng đề tiếp tục nói những chuyện vô bổ này với anh nữa nên thản nhiên nói: “Phó Thắng Nam, nếu không có chuyện gì thì đừng có gọi điện cho em, em cúp máy đây.”
Nói xong, không đợi anh mở miệng, tôi
đã trực tiếp cúp máy. Sau đó tôi trực tiếp tắt nguồn.
Đêm hôm đó tôi ngủ không ngon, cả đêm đều liên tục gặp ác mộng. Mãi đến rạng sáng khó khăn lắm mới mơ hồ chìm vào giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794863/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.