Những lời này rõ ràng là một sự khiêu khích trắng trợn, Phó Thắng Nam mím chặt môi, trong đôi mắt đen láy của anh tràn ngập vẻ u ám:
“Không biết Tổng giám đốc Cố lấy đâu ra tự tin vậy? Anh cảm thấy cô ấy sẽ nhìn trúng anh hay sao?”
Tôi…
Cố Diệc Hàn nhướng mày và cực kỳ nghiêm túc nhìn về phía tôi rồi cười nhạt và nói: “Em gái em nghĩ như thế nào về anh? Anh có khiến em ghét bỏ hay không?”
Những lời này ẩn giấu cạm bẫy, Phó Thắng Nam nắm lấy tay tôi với sức lực mạnh hơn mấy phần. Tôi mím môi và cảm thấy có chút nhàm chán vì vậy không lên tiếng đáp lại.
Thấy tôi im lặng Phó Thắng Nam nhìn Cố Diệc Hàn một cách giễu cợt: “Vợ tôi rất xuất sắc nhưng đầu óc của Tổng giám đốc Cố vẫn nên tỉnh táo một chút đi. Hãy chấp nhận sự thật cô ấy đã là vợ của người khác di.”
Cuộc nói chuyện giữa hai người này thật sự rất nhàm chán. Phó Thắng Nam lạnh lùng nhìn Cố Diệc Hàn một chút rồi kéo tôi đi thẳng vào căn phòng nơi tôi ð. Anh xách tôi vào trong phòng chỉ bằng vài bước ngắn ngủi.
Đóng lại cánh cửa phòng ngủ, Phó Thắng Nam mạnh mẽ ép cả người tôi lên cánh cửa. Cánh tay tràn đầy sức mạnh của người đàn ông đang đè lên eo tôi, anh cúi
xuống nhìn tôi, giọng nói mơ hồ kìm nén cơn giận dữ:
“Em không định giải thích một chút sao? Hà?”
Tôi mím môi và khẽ thờ dài: “Em không có chuyện gì với anh ta cả, có lẽ anh ta bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794827/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.