Tôi hơi sửng sốt, khó hiểu hỏi lại anh: “Vì sao anh lại muốn tổ chức hôn lễ?” Không phải lúc trước đã tổ chức rồi sao?
Anh bật cười: “Hôn lễ năm đó chưa mời nhiều bạn bè, giờ tôi mời tất cả bọn họ đến, cho chúng ta một hôn lễ hoàn mỹ. Hơn nữa nếu em vào gia phả nhà họ Thẩm, lấy phong cách của Thẩm Trường Lâm, có lẽ ông sẽ muốn nhìn thấy
cảnh con gái mình lấy chồng, chúng ta coi như thỏa mãn ước nguyện nửa đời người của ông.”
Tôi cảm thấy buồn cười: “Anh và chú Thầm mới gặp nhau được mấy lần, sao anh có vẻ rất hiểu ông ấy vậy. Hơn nữa ông ấy chỉ nhận em là con gái nuôi, chuyện này cũng chỉ là nói miệng nữa.”
Anh đặt miếng thịt đã nướng chín vào bát tôi, mờ miệng nói: “Người ở thủ đô đều biết Thẩm Trường Lâm nói một không hai, ông ấy công khai tuyên bố thêm em vào gia phả nhà họ Thẩm là
trong tâm thật sự muốn làm như vậy!”
Tôi cúi đầu, nuốt thức ăn trong miệng xuống, bất chợt cảm thấy thức ăn như nghẹn ở cổ họng, khó có thể nuốt xuống.
Phó Thắng Nam nhận ra cảm xúc của tôi thay đổi, anh lôi kéo tay tôi nói: “Em còn muốn ăn gì nữa không?”
Thức ăn trên bàn đã quá nhiều, tôi khẽ lắc đầu, thản nhiên nói: “Phó Thắng Nam, anh nói xem, thế giới này thật sự có ba mẹ không cần con ruột của mình sao?
Chú Thầm và em chẳng qua chỉ là gặp nhau được vài lần, ông ấy đã nguyện ý nhận em làm con gái nuôi, chứng tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794828/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.