Lúc thăm hỏi hai ông bà, Mạc Đình Sinh và Lâm Uyên cũng chú ý tới tôi, hai người đều sửng sốt, nhìn ông cụ và hỏi: “Ông Phát, người bên cạnh ông là ai vậy?”
Ông cụ cười nói: “Đây là Thẩm Xuân Hinh, nhân viên trong công ty của Diệc Hàn nhà chúng tôi, hôm nay cùng đến đây với Diệc Hàn của chúng tôi.”
Mạc Đình Sinh và Lâm Uyên liếc mắt nhìn nhau, sửng sốt:
Thầm Xuân Hinh? Ánh mắt hai
người nhìn tôi có vẻ phức tạp.
“Tổng Giám đốc Mạc, đứa bé này đúng là có vài phần giống Tổng Giám đốc Lâm lúc còn trẻ, nếu không phải hai người đã tìm được con gái rồi tôi còn tường rằng con bé này chính là con gái nhà hai người đó?” Thầm Quang có tuổi tác tương đương với hai người đang đứng bên cạnh mở miệng trêu ghẹo.
Ông ấy nói lời này cũng khiến không ít người chú ý tới, hai ông bà thấy ông ấy nói vậy cũng hơi ngạc nhiên, nhìn kĩ tôi và Lâm Uyên.
Một lát sau, ông cụ nói: “Mọi
người không nói tôi còn không để
ý, đúng là khuôn mặt đứa bé này giống Lâm Uyên đến bảy tám phần, mũi thì cao thằng như Đình Sinh, nếu không phải Đình Sinh đã tìm được con gái thất lạc, nhìn thế này tôi còn tường rằng đứa bé này chính là con của hai người đấy?”
Lời này lại làm mọi người nở nụ cười, Mạc Đình Sinh nhìn Lâm Uyên rồi lại nhìn tôi, hơi nhíu mày lại.
Cố Diệc Hàn tiếp khách xong, đi vào cười nói: “Nếu mọi người đã cảm thấy giống thì không bằng đề Tổng Giám đốc Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794781/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.