Tiếp nhận đồ sứ, đây là món quý giá mà Cố Vân Dương đã muốn có rất lâu nhưng vẫn không có được. Lúc này đây, trên khuôn mặt ông ấy mang theo nụ cười, khách sáo nói: “Hai đứa nhỏ
này thật có tâm mà!”
“Đứa trẻ Thắng Nam này vẫn luôn quan tâm mọi người như thế” Phó Bảo Hân nói, khóe mắt ẩn chứa ý cười nồng đậm: “Bây giờ sắp làm cha,
càng nhìn càng ra hình ra dáng rồi đấy:
Phó Thắng Nam cười nhẹ: “Lúc đó thiếu chút nữa cháu đã quên, cũng may có Thẩm Xuân Hinh vẫn nhớ”
Nhất thời tôi vô cùng ngạc nhiên, rõ ràng lúc đó tôi còn không biết anh sắp tặng quà nên đã
ngẩn người một lúc lâu.
Cố Vân Dương nhẹ tay đưa đồ sứ cho Phó Bảo Hân nói: ‘Cất cẩn thận đi!”
Sau đó ông ấy nhìn về phía tôi: “Cháu nên cẩn thận một chút, đứa trẻ sắp đến ngày sinh rồi đúng không? Cháu đã liên lạc trước với bệnh viện chưa? Phụ nữ khi sinh em bé thì cần phải để ý nhiều thứ hơn”
Tôi gật đầu: “Vâng ạ, mọi chuyện đã chuẩn bị
xong, Thắng Nam đã chuẩn bị từ lâu rồi ạ!”
Phó Bảo Hân cười nói: ‘Ông không cần lo lắng quá về chuyện này đâu, tâm tư hai đứa trẻ này rất
tinh tế, sẽ không có vấn đề gì cả”
Trong khi nói chuyện, bữa tối đã được chuẩn bị sẵn sàng. Mọi người cùng nhau ngồi vào bàn, Phó Bảo Hân nhìn về Cố Diệc Hàn rồi nói: “Diệc Hàn tuổi cũng đã lớn rồi, tóm lại là cũng nên chuẩn bị kết hôn thôi. Cậu đã gặp được cô gái nào thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794752/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.