“Tôi không hiểu!” Tôi đáp lời anh ta và định bỏ đi, nhưng rồi tôi dừng lại.
“Kết hôn lần thứ hai là điều rất bình thường. Em đã sẵn sàng cho cuộc hôn nhân thứ hai chưa? Em nghĩ gì về anh? Anh không ngại gì cả, hãy chọn lựa anh sau khi ly hôn, và đừng bận tâm
chỉ vì em có một đứa con Điều này thật là lố bịch.
Tôi dùng sắc mặt lạnh lùng, tức giận nhìn anh †a: “Đa tạ tấm chân tình của anh Cố Diệc Hàn,
nhưng tôi không thể”
Nắng mưa thất thường, đây là từ ngữ thích hợp nhất để miêu tả về Cố Diệc Hàn.
Lời nói của tôi khiến anh ta loạng choạng. Tôi
đi thẳng ra khỏi gian hàng và bước nhanh dọc
theo hồ nước hướng về phía biệt thự.
Tiếng bước chân phía sau lưng càng lúc càng gần khiến tôi không khỏi nhíu mày, anh ta thật đáng ghét.
Khi anh ta khoác tay lên vai tôi, tôi liền quay
người lại và đẩy anh ta ra mà không cần suy nghĩ.
Cố Diệc Hàn không đề phòng nên đã bị rơi xuống hồ nước.
Một tiếng “Phốc” vang lên, lúc này trời đã tối, đường đã lên đèn, tôi chỉ thấy sóng nước trong hồ va vào nhau. Sau khi quan sát, tôi nhận ra không có âm thanh vùng vẫy của anh ta, tôi hoảng sợ la
lên: “Cứu, có người rơi xuống nước”
Sau đó tôi hướng người về phía hồ nước và gọi tên Cố Diệc Hàn nhiều lân nhưng không nghe
thấy gì cả.
Không biết mức nước hồ sâu cỡ nào, trước tình cảnh này, tôi tưởng anh ta đang chìm dần trong hồ, tôi hoảng sợ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794753/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.