“Điều kiện rất tốt, em và con cũng không cần phải lo lắng nửa đời sau. Em còn có thể tìm một người đàn ông thật thà, tốt bụng để làm cha cho con mình nữa, nên không cần thiết phải quan tâm
sau này đứa bé thiếu tình thương của cha”
“AI” Anh khởi động xe, nhướng mày: “Kế hoạch nghe cũng thật hay, không sợ người đàn ông thật thà, tốt bụng này cuốn hết tiền bạc của
em bỏ đi à?”
Tôi liếc mắt, bĩu môi nói: “Anh đừng nghĩ bản chất ai cũng xấu xa như vậy…! Trên đời này còn
rất nhiều người tốt” “Người tốt cái gì chứ?” Anh phản bác.
“Tổng giám đốc Lâm muốn em rời xa anh, để lại vị trí bên cạnh cho con gái bà ta, điều kiện cũng khá hấp dẫn!” Tôi dựa vào cửa sổ xe, vuốt
bụng hơi căng căng của mình, chắc do ăn nhiều
quá rồi.
Đến ngã tư đèn xanh đèn đỏ, anh dừng xe rồi
quay sang nhìn tôi hỏi: “Điều kiện gì?”
“Ngoài công ty hai bên ra thì còn thêm rất nhiều tài sản, tính tính một chút thì cũng đủ để em và con sống sung túc cả đời” Cách mà người có tiền giải quyết mọi chuyện thật sự khác xa với người bình thường.
Anh cười lạnh: “Em đã chấp nhận rồi?”
Tôi nhướng mày: “Tại sao lại không chấp nhận?” Tôi vừa hỏi vừa chống tay lên cửa sổ, ánh
mắt có chút tùy ý.
Trong lúc nhất thời không trả lời được, anh tiếp tục nói: “Có cha ruột không cho con nhận lại mà còn đi tìm cha dượng? Thẩm Xuân Hinh, đầu
óc em có vấn đề phải không?”
“Anh mới có vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794751/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.