Đã lâu không đến công ty, lúc ở trong thang máy, tôi gặp được mấy người quen nên chào hỏi vài câu.
Lúc thang máy mở ra, tôi thấy Lâm Diên đang mặc một bộ váy dài với mái tóc xõa ngang vai đầy cuốn hút, người trẻ tuổi là thế, dù họ có mặc trang phục nào đi nữa thì cũng đều xinh đẹp.
Trông có vẻ cô ấy đang chuẩn
bị đi đưa tài liệu, nhìn thấy tôi, cô ấy lễ phép cười nhẹ: “Chào cô Thẩm, cô đến gặp tổng giám đốc Phó sao?”
Tôi gật đầu: “Thời tiết nóng quá, tôi mang ít trái cây đến.”
Cô ấy vội vã chạy vào thang máy mà không nói gì thêm. Phụ trách bộ phận tài vụ Lâm Gia Hân đứng cạnh tôi lên tiếng: “Bà chủ Phó không cảm thấy một cô gái như vậy đi theo chồng mình rất đáng sợ hay sao?”
Lâm Gia Hân đã hơn bốn mươi, cũng được xem là bậc trí
thức cấp cao ở tập đoàn Phó Thiên, tiền lương hàng năm cao ngất ngường, bồi dưỡng cũng tốt, nghe nói chồng cô ấy còn mờ công ty, tính ra cô ấy cũng là một phú bà rồi.
Tôi bật cười nhìn cánh cửa thang máy đang khép lại, bình thản nói: “Có gì đáng sợ đâu, cô ấy mới hơn hai mươi tuổi, tương lai rộng mờ, cả gia đình và tướng mạo đều tốt. Cô ấy sẽ không hủy hoại tương lai của mình vì một người đàn ông đã kết hôn đâu.”
Lâm Gia Hân khinh bỉ đáp:
“Loại phụ nữ không ham tiền thì mới đáng sợ đấy, tham tiền thì còn có thể dùng tiền để đuổi đi, chứ chẳng thiết tha gì mới khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794717/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.