“Phụt!” Tôi còn chưa uống xong ngụm nước, không nhịn được mà phun cả ra ngoài.
Phó Thắng Nam liếc nhìn tôi một cái, anh tao nhã rút mấy tờ khăn giấy ra lau cho tôi. Tôi hơi thấp thỏm, cầm lấy giấy tự lau.
Sắc mặt Trần Húc Diệu không tốt lắm, anh ta nói với vẻ vô cùng tự tin: “Cũng không hẳn, chỉ có điều người mà tôi thích là phụ nữ có thai thôi.”
Ôi trời! Tôi bất giác trừng anh ta một cái, tên này định đùa với lửa sao?
Anh ta tránh ánh mắt của tôi, nhìn Phó Thắng Nam với vẻ mặt kiên định không chút đắn đo nào.
Phó Thắng Nam vẫn tao nhã, nhẹ nhàng đáp trả: “Đáng tiếc thật, người phụ nữ có thai này đã kết hôn và đang làm mẹ rồi, cậu không còn cơ hội nữa đâu.”
“Cũng không hẳn vậy đâu, nhiều người vẫn tái hôn đó thôi. Khi còn trẻ cô ấy bồng bột gả nhầm
người, tái hôn là chuyện sớm hay muộn mà thôi!”
Tôi nghe không lọt tai chút nào, cảm thấy chuyện này đúng là nhàm chán quá, tôi đứng dậy nói: “Em ăn no rồi, mọi người cứ từ từ nói chuyện!”
Tôi đứng dậy di ra ngoài, phía sau còn vang lên giọng nói không sợ chết của Trần Húc Diệu: “Xuân Hinh, chúng ta đã nói rõ rồi đó, sau này con cô sẽ nhận tôi làm cha nuôi, nếu không thì làm cha ruột cũng được mà!”
Tôi đi nhanh hơn, vất hết
những lời nói đó phía sau lưng.
Xe dừng ở bên ngoài trung tâm thương mại, đi mấy bước là tới chỗ đỗ xe, Phó Thắng Nam cũng đi lên theo, sắc mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794714/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.