Tôi theo sau anh ta đến lối vào của một nhà hàng beefsteak, đột nhiên anh dừng bước, sau đó quay lại nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng, nói: “Hay là đổi một nhà hàng khác di!”
Vốn dĩ tôi không nhìn thấy, nhưng khi thấy sắc mặt anh ta không ổn cho lắm, tôi mới nhìn sang.
Ở cửa sổ bên kia của nhà hàng, Phó Thắng Nam mặc một bộ
_vest giản dị, anh dùng nĩa cắt
miếng beefsteak đầy thanh lịch và trang nhã, người ngồi đối diện với anh không phải là Lâm Hạnh Nguyên mà là một cô gái khác, tôi thấy không quen lắm nhưng vẫn có thể nhận ra đó là ai.
Cháu gái của viện trường Lâm, Lâm Diên!
Hai người đến đây ăn beefsteak à?
Thư ký và tổng giám đốc?
“Chúng ta đổi nhà hàng khác đi!” Cũng không phải trốn tránh, chỉ là có chút ngượng ngùng, dù là tình huống nào, sự xuất hiện đột
ngột của tôi chỉ khiến mọi chuyện xấu đi mà thôi.
Trần Húc Diệu gật đầu, nhưng một lúc sau anh ta lại nhìn tôi rồi nói: “Tôi thấy quan hệ giữa hai người đó không bình thường cho lắm, cô không định hỏi gì cả sao?”
Một số mạch máu não của tôi không được lưu thông thì phải, tôi nhìn anh ta rồi hỏi: “Hỏi cái gì chứ?”
“Ừ ừ!” Anh ta lầm bầm, “Được rồi!”
Tôi liếc nhìn xung quanh thì thấy một nhà hàng thịt nướng Hàn
Quốc ở góc bên kia, tôi nhẹ nhàng quay sang chỉ tay về phía nhà hàng đó: “Qua đó đi!” Đúng lúc này, chuông điện thoại reo lên.
Là Phó Thắng Nam!
Tôi ngước mắt lên nhìn nhà hàng, thấy đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794713/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.