“Phì!” Tiếng cười từ cửa ra vào truyền đến, không biết hai người Trần Húc Diệu và Kiều Cảnh Thần xuất hiện từ lúc nào đang đứng ở cửa ra vào.
Trần Húc Diệu nhẫn nhịn cười, giống côn đồ nói: “ Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không cố ý nghe lén. Thật sự là do các người nói chuyện âm lượng quá lớn, tôi không kiểm chế được nên mới cười.”
Kiều Cảnh Thần lạnh lùng liếc
tôi một cái, sắc mặt anh ta thật không tốt. Anh ta đi đến bên người Phó Thắng Nam đưa văn bản tài liệu cho anh, mờ miệng nói: “Chuyện riêng của anh, tôi không có gì đề nói, nhưng anh không nên để một người phụ nữ như Thẩm Xuân Hinh ức hiếp cô ấy!”
Nói xong, sắc mặt anh ta thật không tốt lôi kéo Lâm Hạnh Nguyên chuẩn bị rời di.
Tôi chặn hai người họ lại, tôi lạnh lùng nhìn Kiều Cảnh Thần một cách nghiêm khắc: “Kiều Cảnh Thần, anh cảm thấy Thẩm Xuân Hinh tôi là loại phụ nữ nào?”
“Ích kỷ, không từ thủ đoạn, âm độc!” Ngược lại anh ta không keo kiệt, rất thuận miệng nói ra mấy từ ngữ.
Tôi gật đầu cười lộ ra vài phần châm chọc: “Làm khó tổng giám đốc Kiều luôn quan sát tôi cần thận như vậy. Tôi xin hỏi người trong lòng của anh là loại phụ nữ như thế nào?”
Tôi xem nhẹ sắc mặt lộ ra của hai người, tôi cười nói: “Phường trộm cướp có kỹ thuật cũng là có tài và được xem là một loại năng
lực, hình tượng tiên nữ này của cô Lâm được rất nhiều người ưa thích. Có thể làm cho người thích cô đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794657/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.