Tôi thở dài nói: “Không việc gì, tớ chỉ là muốn nghe cậu nói thôi!”
Tôi không biết nói về bệnh của mình như thế nào? Không phải là mắt thường có thể nhìn thấy, tôi tựa hồ cũng không biết phải nói như thế nào.
Có lẽ cô ấy quá mệt, cũng không có nói chuyện quá nhiều, nhưng vẫn mờ miệng nói: “Cục cưng, cậu không ngủ được có phải
hay không?”
Tôi thờ dài một cái, không biết nói cái gì liền dứt khoát nói: ” Ừ, cậu ngủ đi, ngày mai nói chuyện!”
Cúp điện thoại, tôi rúc vào trong chăn, trong lòng cảm thấy thế giới này vô cùng tẻ nhạt.
Mơ mơ màng màng ngủ mất lúc nào không hay, trong lúc mơ hồ tôi phát hiện bị ai đó ôm vào trong ngực.
Nghĩ tới chắc là Phó Thắng Nam, mà tôi có chút mệt mỏi nên cũng không thèm lên tiếng, chỉ nhắm mắt ngủ tiếp.
Có lẽ gần đây áp lực quá lớn, làm tôi ngủ không có ngủ đủ, nên tinh thần không tốt lắm..
Ở trong phòng làm việc làm một lúc, Hoàng Nhược Vy tìm tôi ký mấy cái văn bản, rót cho tôi một ly sữa bò, nhìn tôi nói: “Giám đốc, gần đây sắc mặt của cô không được tốt lắm, cô nên đến bệnh viện kiềm tra một chút xem sao?”
Tôi lắc đầu nói: “Không có việc gì, cô đi đi! Chẳng qua là tôi không ngủ được thôi!”
Gần đây thật sự ngủ không ngon giấc.
Cô ấy lo lắng nhìn tôi một chút, ôm văn bản rời đi, đi mấy bước lại quay lại nhìn tôi nói: “Nếu không cô đi tìm bác sĩ Trình đi, hôm nay anh ta tới công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794656/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.